LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 152

trong đời, Victoria cảm thấy trái tim nó tràn ngập yêu thương. Những đứa
kia có thể giữ cái phe phái bé nhỏ của bọn chúng và khai trừ nó. Bọn chúng
có thể cười và điều đó chẳng sao cả. Gia đình mới của Victoria sẽ luôn làm
những gì nó bảo, nói những gì nó muốn. Nó có thể mở hay đóng cửa tùy ý
thích. Nó có thể kiểm soát từng cái vỗ cánh nhẹ nhàng nhất của sinh vật nhỏ
bé nhất. Và vì thế lần đầu tiên trong đời, Victoria cũng cảm thấy được yêu
thương.

***

Bên dưới hành lang, một con sâu bướm lẻ loi bay zic zắc xuyên qua mái
nhà lạnh lẽo, không mời đón của Madame Vileroy. Con sâu bướm theo
Valentin vào một phòng ngủ nhỏ và nhìn thằng bé cố gắng dụ dỗ Christian
nói chuyện. Khi nỗ lực đó thất bại, con sâu bướm theo Valentin đến phòng
Belle, nơi mà Val nghĩ rằng có thể bắt gặp cô bé đang thay đồ. Nhưng nó
thấy căn phòng trống không, và vì thế Valentin thơ thẩn quanh phòng khách
tìm Victoria - có thể nó sẽ bẫy được Vic bằng cách làm cô bé phát điên khi
cố gắng gian lận hàng ngàn phiên bản ký ức của mình. Chuyện đó sẽ rất
vui. Nhưng nó lại không may mắn. Valentin quyết định quay lại thơ thẩn
cùng Christian. Nó tóm lấy cuốn vở và nhảy bổ vào phòng. Nhưng khi mở
cửa, nó thấy Madame Vileroy đang chờ ở đó, một mình.

Mụ đang nằm tựa đầu trên một chiếc ghế tựa, ném cho nó một cái nhìn cạnh
khóe như thể nó làm mụ buồn cười. Mụ ra hiệu cho nó đóng cửa và nói,
“Hẳn là phải vui lắm khi đùa cợt với anh em mình như thế.” Mụ ra hiệu về
phía cuốn vở trong tay Valentin, “Đọc cho nó nghe mỗi ngày. Bắt nó lắng
nghe, trong khi con biết rằng nó âm thầm mơ ước nó là con.”

Valentin không trả lời. Nó túm chặt cuốn vở - với những bài thơ được viết
hoàn hảo trong đó, chữ viết tắt VF ở tất cả các trang - và ôm cuốn vở vào
ngực.

“Ta phải nhắc Christian đừng phí phạm thời gian thôi.” Vileroy trầm ngâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.