LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 166

“Nếu không tìm ra gì cả thì sao?”

“Không cần phải là sự thật. Cậu không nghĩ là ngay lúc này nó cũng làm
vậy với tôi sao? Hơn nữa, nó đã bảo cậu là một tay vận động viên ngớ ngẩn
ở bữa tiệc của bố mẹ cậu.”

***

Ngay khi họ vừa dùng xong bữa tối, Belle nghe thấy tín hiệu báo tin nhắn từ
Maggie.

Maggie: Đúng về vụ hôn hít. Lucy mê mẩn lắm rồi. Đang lôi kéo chàng
đi vũ hội.

Belle: Kể cho T nghe. Bảo chàng L thèm muốn được đi chơi với chàng.

Maggie: Lý do?

Belle: Tuyệt vọng.

Ngay khi đó, Madame Vileroy tiến đến gần Belle từ phía sau, thì thào như
thường lệ, “Sẽ hiệu quả hơn rất nhiều nếu con làm cho bọn chúng cắn xé
lẫn nhau.”

“Vì sao?”

“Bởi vì khi đó chúng sẽ lại càng bám lấy con hơn.” Tạo ra một vực sâu giữa
mọi người - đó là trò tiêu khiển ưa thích của Madame Vileroy. Với mỗi một
giây phút lạnh giá giữa Christian và Belle, Madame Vileroy lại xem đó như
là thành tựu mới nhất của mụ.

“Ý hay.” Belle nói, cảm thấy hơi ngu ngốc vì đã không tự mình nghĩ ra điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.