LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 164

bồn chồn, đôi khi còn đeo lấy từng lời của nó, kể cho nó nghe mọi thứ mà
nó muốn biết, lúc khác thì ngọ nguậy trên chỗ ngồi như những con thú bị
hành hạ. Khi bọn chúng ở quanh nó, dường như có điều gì đó xảy ra với
adrenaline của chúng. Nó tụt xuống rồi lại dâng lên, bắt đầu rồi lại dừng lại,
như những tiếng thút thít nhè nhẹ sau một tràng nức nở. Nó không thích tác
dụng phụ kiểu này. Và nó không chắc mình có thể giữ được điều đó bao lâu.

Belle và Vileroy ăn tối trong im lặng, ngoại trừ âm thanh từ chiếc điện thoại
của Belle cứ kêu lên vài phút một lần, báo hiệu có tin nhắn.

Connor: T chỉ hẹn hò 2 đứa. Ko ai ở Mrlo. Chưa từng gặp.

Belle: Chắc không?

Connor: Ừ, cả hai đều đang hẹn hò với gã khác.

Belle: Tuyệt, thanks.

Connor: Ăn tối?

Trước khi Belle có cơ hội trả lời, Madame Vileroy đã ngẩng lên khỏi đĩa
thức ăn và hỏi, “Trở thành ong chúa rồi, hử?”

“Thì sao?”

“Sao ư? Con đang lãng phí đấy.” Mụ bảo mẫu vuốt qua mái tóc bóng mượt
bằng những ngón tay dài.

“Ý cô là gì?”

“Luôn đào sâu hơn, Belle à. Luôn tìm kiếm những điểm yếu. Ví dụ, con có
thể yêu cầu Connor làm nhiều điều hơn. Nó sẽ làm thôi. Đàn ông luôn thế.
Nhìn thật kỹ và con sẽ thấy nhiều thứ hơn là những gì nổi trên bề mặt. Như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.