LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 163

Belle phát hỏa vì ghen tị trước ý nghĩ đó. Một giọt mồ hôi xuất hiện trên
trán nó, và theo đó là mùi nước cống bốc ra. Mùi hôi thối đó lan nhanh làm
cho mấy đứa kia nhăn mặt. Belle mỉm cười lau trán, và cả ba đứa kia lại
quay trở lại với sự ngưỡng mộ ngây ngô của mình.

“Nàng hôn chàng hay chàng hôn nàng? Tìm hiểu hộ tôi được không?”,
Belle ngọt ngào hỏi.

“OK,” Maggie nói. Nó lôi ra một cây bút bi và viết vào trong danh sách
những việc phải làm.

Belle giờ đã có đám đông tùy tùng của mình, cũng dễ bảo như mấy con côn
trùng của Victoria, sẵn sàng làm bất kỳ điều gì mà nó muốn.

“Charlotte, cậu không phiền nếu tìm hiểu tất cả những nơi mà Lucy có thể
sẽ gặp Thomas trong vài tuần tới chứ? Cậu biết đấy, các hoạt động, các bữa
tiệc của phụ huynh, những thứ như thế.”

“Ờ... chắc rồi, Belle.” Charlotte biện hộ rằng ai mà chẳng biết những thông
tin đó. Đó không phải là kiểu thông tin bạn thân thiết. Hơn nữa, nó thực sự
thích Belle.

***

Tối hôm đó, nhà Faust thật im ắng. Victoria tự đóng cửa nhốt mình lại, một
mình trong biển sâu bướm. Valentin thì dành cả buổi tối ghi nhớ từng tiếng
tích tắc của chiếc đồng hồ cũ han gỉ. Christian thì bị khóa trong chiếc quan
tài, làm cho thân hình và thể lực của nó mạnh mẽ hơn qua từng giờ. Bicé thì
ngủ. Còn Belle ăn tối một mình với Madame Vileroy.

Mặc dù mọi chuyện đã diễn ra suôn sẻ, nhưng Belle vẫn không cảm thấy
ổn. Nó nhận ra rằng trong suốt buổi chiều những đứa bạn mới của nó khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.