LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 161

tế, nó đã giữ im lặng trong cả quãng thời gian đứa con gái kia tự giới thiệu,
còn Connor và Charlotte thì bối rối nói lời chào. Thứ này có tác dụng tốt
thật,
nó nghĩ.

“Chào,” cuối cùng nó cũng nói với Maggie, “Tôi là Belle.”

Bọn chúng mỉm cười, ngoại trừ Charlotte vì cô nàng thấy có chút không
thoải mái. Nó cứ xoa xoa cánh tay và nhìn xung quanh.

“Cậu cũng học ở Marlowe à?” Maggie hỏi.

“Ơ... ừ, đúng đấy...”. Connor trả lời thay cho Belle. Cậu chàng cứ mỉm cười
nhưng vẫn bồn chồn trên ghế. Có điều gì đó kỳ lạ về cô gái nhà Faust này.
Kỳ lạ hơn lần trước. Điều gì đó không thoải mái. Bạn ấy thật đẹp. Như một
người nổi tiếng ấy. Nhưng không giống kiểu của bọn họ trước máy quay.
Bạn ấy giống một người nổi tiếng trong những bức ảnh được chụp với
gương mặt mộc. Bạn ấy trông có vẻ gì đó ốm yếu. Trắng một cách xanh
xao, như một ngôi sao nhí không trang điểm vậy. Thế nhưng mình lại thích
bạn ấy.
Connor nghĩ. Bạn ấy thật đẹp.

***

Một giờ sau, bộ ba xui xẻo đã nằm trong tay Belle. Bọn chúng đã kể cho nó
nghe tất cả những tin đồn ở Marlowe, tất cả những nơi tuyệt nhất để ăn
uống, mua sắm và lang thang, thậm chí bọn chúng còn mời nó ngồi ăn trưa
cùng nhau trong suốt phần còn lại của năm học. Ngay khi Charlotte phát
hiện là mình đang nói chuyện với em gái của Valentin, cô nàng liền xích lại
gần hơn, thậm trí còn hít vào nhiều hơn mùi hương say nồng của Belle. Nó
không quan tâm rằng Lucy - bạn thân nhất của nó - căm ghét đứa con gái
này và cả cái gia đình mới phất đó. Nó chỉ muốn biết nhiều hơn về Belle -
và về Valentin.

Hoàn toàn quên sạch cái ấn tượng ban đầu về Belle ở bữa tiệc, Connor đã rủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.