LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 196

Valentin cũng dừng lại. Mắt nó phóng lên chiếc đồng hồ treo tường, rồi
quay trở lại Charlotte. Một giây ngừng lại, và đột nhiên nó lao vào cô nàng,
luồn tay quanh eo, và hôn thật mạnh lên môi Charlotte. Cô nàng sẽ không
tát nó như Missy đã từng làm, “Anh bạn trẻ!” Một giáo viên rẽ qua góc
đường vào đúng lúc đó xen ngang. Valentin lùi lại, còn Charlotte đỏ mặt và
giơ tay chạm lên môi. Valentin gật đầu với người giáo viên, nháy mắt với
Charlotte và thọc tay vào túi áo.

Thế rồi mọi thứ chạy ngược trở lại - tiếng quát, người giáo viên, nụ hôn.
Charlotte ở trong hành lang, chưa hề được hôn. Cô nàng lặp lại, “Thế là đủ
về tôi rồi. Đằng ấy đang định làm gì?”

Valentin liếc nhìn đồng hồ, môi Charlotte, người giáo viên đang rẽ ở góc
hành lang. Charlotte tự hỏi không biết Val đang cười cái gì, “Tôi đang về
nhà. Tôi muốn sáng tác thơ,” Valentin nói.

“Thật chứ? Đằng ấy có biết là năm ngoái tôi đã đạt giải trường cho những
truyện ngắn do tôi sáng tác không?”

“Chà, tôi chắc là đằng ấy giỏi hơn tôi.”

Charlotte đỏ mặt và bắt đầu kể cho Valentin nghe về một câu chuyện mà cô

nàng hư cấu viết về một cây Venus bẫy ruồi

[24]

ăn chay. Cả câu chuyện về

lần ly dị đầu tiên của bố mẹ Charlote và người Taliban cũng là hư cấu.

“Đằng ấy biết không, đằng ấy có thể đăng ký những sáng tác gốc của mình
vào Cuộc thi Hùng biện và Kinh kịch Toàn bang sắp diễn ra. Đó là cách tốt
nhất để khởi đầu.” Charlotte gợi ý.

Valentin vốn đã biết chuyện này, nhưng lúc này nó lại giả vờ tỏ ra rất cảm
kích trước thông tin đó. Sau vài phút nữa lắng nghe Charlotte bi bô, nó nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.