LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 217

bay về phía ngôi nhà tối om của nhà Faust. Qua một ô cửa sổ mở và một
hành lang đầy nến cháy, chúng tìm thấy đường đến chái nhà phía đông. Khi
hai con sâu bướm nhảy múa qua căn phòng, Madame Vileroy đang đọc thứ
gì đó đặc biệt hấp dẫn trong cuốn sách của mụ. Mụ ngồi tựa đầu trên một
chiếc ghế, cuốn sách bọc da to sụ trên đầu gối. Chiếc váy đen bao bọc lấy
mụ. Không hề rời mắt khỏi cuốn sách, mụ giơ một ngón tay thon mảnh lên
gần tai, nơi bọn sâu bướm đậu lại và kể câu chuyện về bọn trẻ, về các vị
phụ huynh, về những tội ác nho nhỏ. Mụ bảo mẫu gật đầu, mơ màng với
cách thế giới quay và tự quay quanh nó. Mụ hứng thú với tất cả những thiếu
sót nho nhỏ, cách mà rác bụi và sự han gỉ đang từ từ chiếm lĩnh mọi thứ,
cách mà ngay cả những trái tim tốt bụng cũng trở nên mệt mỏi, và cuộc
sống của những con sâu bướm nhỏ phân hủy thành những cái chết không
được ca ngợi chỉ là một cái xấu nho nhỏ khác mà thế giới quá bận rộn với
việc khập khiễng bước đi nên không hề nhận thấy. Tay Madame Vileroy
vuốt lên nếp gấp trên váy và nghĩ đến chuyện mọi thứ diễn ra thật tốt đẹp
làm sao. Chỉ cần cho chúng một chút quyền lực, và rồi chứng kiến loài
người thiêu rụi thế giới.
Như một con quỷ chế tạo đồng hồ, mụ chỉ tạo ra
một vòng quay nhỏ rồi ngồi nhìn từng vòng quay của các bánh răng vĩnh
cửu xoay tới sự đổ vỡ bất ngờ.

Madame Vileoy vuốt phẳng mái tóc vàng óng bằng bàn tay thanh mảnh
ngọc ngà. Sự ban tặng tiếp theo là dành cho Valentin - nhà văn. Một nhà
văn tin vào bất kỳ thứ gì, sống một cuộc sống dối trá. Với thằng bé, mụ có
một món quà cũ và quý giá. Món quà mà một linh hồn tuyệt vọng chắc chắn
sẽ ôm chầm lấy. Một sự dối trá vĩ đại dành cho người vẫn chưa trở thành kẻ
nói dối vĩ đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.