LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 231

của những đứa trẻ đang say ngủ. Nhưng tối nay, khi mụ bảo mẫu thực hiện
các vòng thơ thẩn của mình, khi những ngón tay dài lượn lờ bên trên cơ thể
xinh đẹp của Belle, chỉ một chút nữa là chạm vào cô bé, mụ bỗng nghe thấy
tiếng động, một thứ gì đó trước đây mụ chưa từng nghe thấy, vọng đến từ
bên kia phòng.

Madame Vileroy quay lại nhìn về phía giường của Bicé, mụ nghe thấy cô bé
đang thì thào, trùm kín đầu chiếc khăn trải giường màu xám. Nói chung, âm
thanh khi bọn trẻ lảm nhảm trong lúc ngủ, âm thanh từ những cơn ác mộng
của chúng hầu như không làm mụ bảo mẫu xúc động. Nhưng tối nay có
điều gì đó thật khác lạ. Mụ di chuyển về phía giường Bicé. Đầu tiên mụ
nghe được một từ, sau lại một từ nữa. Tiếng thì thầm bằng một ngôn ngữ
khác. Bà ta ở gần. Bà ta ở quá gần. Tay Vileroy run lên khi mụ chồm qua
vật lùm lùm nhỏ màu xám - thân hình gầy gò của Bicé. Mụ với tay để chạm
vào nó, bàn tay xương xẩu run run của mụ chỉ cách lưng nó vài phân.
Nhưng rồi không nói một lời nào, mụ rút tay lại và lướt ra khỏi phòng, mụ
ưỡn thẳng lưng, tư thế đầy quyền uy, tâm trí mụ hướng đến ngày tiếp theo.
Mụ còn phải nghĩ đến món quà mới cho Valentin. Còn Bicé, mụ không còn
món quà nào cho nó nữa, bởi vì mọi bảo mẫu giỏi đều biết, quá nhiều quà
sẽ làm hư bọn trẻ, và ai còn muốn một đứa trẻ nằm ngoài tầm kiểm soát của
mình như thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.