LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 235

“Ngày xửa ngày xưa,” Val bắt đầu, với tất cả vẻ kịch tính thường thấy ở nó,
“có một người mẹ xinh đẹp cùng năm đứa con...”

Bicé khẽ khúc khích. Valentin tiếp tục.

“... năm đứa trẻ u buồn, không được yêu thương, đầy bất hạnh.”

Bicé ngừng cười. Valentin không còn cố đùa nữa. Bicé chưa từng thấy Val
trông buồn như thế bao giờ. Cô bé cựa quậy trên ghế.

“Dĩ nhiên là có một đứa được yêu quý nhất, rồi một đứa mà người mẹ đã
hứa sẽ yêu quý... Cậu bé là người ít được yêu quý nhất trong bọn trẻ.”

“Valentin...” Bicé nắm lấy tay Valentin. Nó không còn quan tâm nhiều đến
câu chuyện nữa, “Đừng nói những chuyện như thế.”

“Cậu có nhận thấy bà ấy đã không còn đối xử với tôi giống... như trước
nữa?”

Theo những gì Bicé có thể nhớ, Vileroy đã luôn đối xử với Valentin theo
kiểu khuyến khích nhẹ nhàng, khinh khỉnh, vờ ve vãn không đứng đắn với
mối quan hệ giữa bảo mẫu và một đứa trẻ.

Valentin bỡn cợt với ý nghĩ kể cho Bicé nghe tất cả những gì về Vileroy mà
nó từng biết. Vileroy đã đến nhà nó ở Pháp. Người đàn bà xinh đẹp đó đã bí
mật gặp nó và hứa sẽ thay thế người mẹ đẻ không chung thủy của nó. Nó có
thể kể cho Bicé tất cả những điều này và rồi chỉ cần quay ngược đồng hồ
lại. Nhưng giờ nó quá mệt mỏi. Nó muốn có một cuộc trò chuyện mà ai đó
sẽ nhớ được. Nó muốn nói điều gì đó mà sẽ không bị biến mất vào trong
một nếp gấp nào đó của thời gian. Một điều gì đó trong nó muốn Bicé giữ
lại tất cả những gì nó sẽ nói với cô bé, ít nhất là trong vài ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.