LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 261

mụ, và rồi cái nốt trên cổ tay mụ, và ba nốt tàn nhang tạo thành một hình
tam giác trên khuỷu tay mụ. Rồi nó liếc nhìn tay nó, những nốt màu nâu
nhỏ tạo thành những hình y hệt - một điều nhắc nhở đến sự kết nối không
thể bẻ gãy giữa nó và mụ kể từ khoảnh khắc nó chấp nhận vẻ bề ngoài đẹp
đẽ của Vileroy. Bố Thomas lặp lại những gì ông đã nói. Đó là một câu hỏi
trực tiếp dành cho Belle. Nó quay khỏi Vileroy, nổi điên lên.

“Hừm?”

“Ta vừa hỏi cháu có nhìn thấy nó quật bóng ra khỏi cái bẫy cát không mà.”

“Cháu không thấy ạ. Ông biết đấy, ông Goodman- Brown, cháu băn khoăn
không biết ông có cho phép Thomas đến nhà cháu ăn tối vào Chủ nhật tới
không. Cháu biết tối hôm đó phải học, nhưng anh ấy sẽ dần biết nhiều hơn
về gia đình cháu... và Madame Vileroy.”

“Cứ gọi ta là Charles. Và dĩ nhiên là nó có thể đến nhà cháu rồi.”

***

“Cút xuống địa ngục đi, đồ quỷ lùn đố kị. Đưa tao mấy quả bóng bay kia.”

“Đồ lẳng lơ.”

“Đồ đĩ điếm.”

***

“Anh sẽ cần một cái tời để thoát khỏi đám cây ấy. Christian Faust đã tự đưa
mình vào một tình huống dở khóc dở cười bằng một cú đánh bóng xoáy vào
thẳng trong rừng.”

“Câm mồm lại, Val!” Christian quát vào cái xe golf trên sân cỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.