LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 267

nghĩ gì về nó nếu như nó chỉ là đứa con gái trước đây. Liệu Thomas có còn
liếc nhìn nó mỗi khi có cơ hội trong lúc đang ôm bố mình không? Liệu
Thomas có ghé qua nhà nó ăn tối không?

“Cậu ấy là một đứa trẻ ngoan.” Bicé nói.

“Ừ, em bắt đầu nhận ra điều đó.” Belle nói.

“Đi thôi,” bà Wirth nói. “Connor sẽ đấu với cậu bé nhà Faust trong trận
cuối cùng.”

***

“Huấn luyện viên K đã ăn mừng rồi, giờ trận chung kết của cuộc thi sẽ diễn
ra giữa hai anh chàng trường Marlowe, Wirth và Faust.”

“Đúng vậy, Valentin. Mọi người đều thắc mắc ai sẽ chiến thắng - người nào
sẽ là ngôi sao mới của đội. Connor Wirth đã hơi quen với sân thi đấu. Và
trước đó, anh đã có một cú đánh xoáy hai trăm năm mươi mét, đó là cú
đánh xoáy xa nhất mà anh từng thực hiện! Nhưng anh phải lên đây thật
nhanh trong lỗ thứ mười hai nếu như muốn bám sát. Anh giữ chắc gậy, tung
cú đánh, và đó là một cú đánh bóng xa... Oa, Valentin! Nhìn kìa! Cú đánh
đó phải xa đến hai trăm tám mươi mét, kỷ lục cá nhân tốt nhất trong cuộc
thi hôm nay!”

***

Bà Wirth nhảy choi choi, vỗ lên đầu Bicé mỗi khi bà hạ cánh.

“Oa!” Ông Goodman-Brown nói, “Tôi nghĩ cú đó phải khoảng hai trăm bảy
mươi mét.”

“Hai trăm tám mươi ba đấy,” bà Wirth chỉnh lại. Bà ta đang chỉ một dụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.