LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 282

khung cửa sổ. Hai cửa hàng với những tấm bảng hiệu lỗi thời treo lệch sang
mái hiên; một trong hai cửa hàng có bức tranh vẽ một con chim. Những
quán cà phê và nhà hàng có một sức quyến rũ làm cho mọi bữa ăn đều đem
lại cảm giác như bữa ăn nhẹ trưa chủ nhật. “Đây là một nhà hàng dễ
thương,” Belle nói trong lúc nhìn quanh. Nó phẩy tay đuổi đi một con sâu
bướm cứ bay vòng vòng quanh mặt nó khi nó ngồi xuống.

“Anh không nghĩ Madame Vileroy sẽ cho em đi chơi. Bà ấy trông thực sự
nghiêm khắc.”

“Ừ...”, Belle lơ đãng nói. Nó đỏ mặt khi Thomas nắm lấy tay nó.

“Chà, dù sao thì bà ấy cũng thực sự cho em đi chơi. Và bà ấy cho em mời
anh đến ăn tối vào chủ nhật nữa,” Thomas nói. Belle cảm thấy một cục
nghẹn khổng lồ trong cổ họng. Nó uống một ngụm nước và mỉm cười yếu
ớt.

Thomas tiếp tục, “Thế bà ấy thích gì?” Cậu chàng hỏi, chồm người về phía
trước như thể Belle sẽ nói cho nó nghe một bí mật.

“Anh biết đấy... như mọi bảo mẫu khác.”

“À, phải, dĩ nhiên rồi... một bảo mẫu tiêu biểu.” Thomas chuyển sang kiểu
âm điệu Anh khinh khỉnh nghe rất điêu, làm Belle nhớ tới cách Victoria
thường nói trước khi cô nàng đổi giọng, “Thế còn đầy tớ trai của em thì
sao? Anh ta có tiêu biểu không?”

Belle nhăn mặt bật cười.

“Em cười dễ thương lắm,” Thomas nói lại bằng giọng bình thường. Nụ cười
của Belle nhạt đi khi nó lại nghĩ về ngày chủ nhật.

“Con bọ này làm phiền em à?”, Thomas vừa hỏi vừa vẫy tay xua một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.