LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 287

“Anh thực sự là một người tốt, đúng không? Anh thực sự quan tâm đến tất
cả những thứ đó, chuyện bố anh cảm thấy thế nào, và làm những việc tốt
cho người khác.”

Thomas đỏ mặt và đảo tròn mắt, “Ừ, anh là một vị thánh.”

***

Buổi tối dần trôi qua, Thomas và Belle ngày càng mê mải chuyện trò. Hai
đứa chuyển sang những chủ đề khác và hầu như không nhận ra thời gian
trôi qua, mọi người đã rời khỏi nhà hàng. Belle cảm thấy như thể nó đã biết
Thomas nhiều năm rồi, và nó đã yêu Thomas cả đời. Thế nhưng sau nhiều
tuần như thế, Thomas vẫn không có nỗ lực nào để hôn nó. Trong lúc hai
đứa tán gẫu, một con sâu bướm bay vòng vòng quanh ngọn nến duy nhất
trên bàn. Giữa câu chuyện, như thể được triệu tập bởi một lực lượng bên
ngoài nào đó, con sâu bướm nhô lên khỏi bàn, rồi zic zắc bay lên, và lao
thẳng ra khỏi chiếc cửa kiểu Pháp.

***

Victoria hầu như bị che khuất hoàn toàn bởi đám mây côn trùng vây xung
quanh nó như một con quỷ bụi. Nó không còn sợ bọn chúng nữa, giờ chúng
đã là bạn. Đúng như Madame Vileroy tiên đoán trước, với nó chúng đã trở
thành gia đình. Còn hơn cả gia đình - chúng là tai và mắt của nó. Thế nhưng
vì lý do nào đó, mỗi lần nó đến thăm chúng, chúng càng lúc càng chạm vào
nó một cách cục cằn, bừa bãi hơn. Vì lý do nào dó, những trải nghiệm ngày
càng trở nên tệ hơn, để chuyện đó luôn đáng sợ giống như lần đầu tiên. Một
vài lần khi Victoria nhìn lên, nó nghĩ là nó nhìn thấy có những con côn
trùng khác lẫn vào với bọn sâu bướm. Có phải nó đã thấy một con ong
không? Kia có phải ruồi không? Dù thế nào thì cũng có cái gì đó đem lại
cảm giác thô ráp hơn những con sâu bướm lông mềm mại mà nó đã cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.