LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 302

Sẽ không quá đáng sợ khi phải nghèo khổ, hay phải đói khát hay thi thoảng
bị thất bại nữa. Có lẽ sẽ thật tuyệt nếu thử một thứ gì đó mới mẻ.

“Này, B?”

“Ừ?”

“Cảm ơn vì đã ở lại.”

“Này, chị em tốt để làm gì chứ?” Bicé nháy mắt nói.

“Tôi nói thật đấy.”

“Tôi biết Christian nói thật. Tôi biết cảm giác đó như thế nào... đơn độc như
thế.” Với những gì Christian đã trải qua, Bicé biết nhiều hơn cậu bé tưởng.
Ban đầu Bicé đã nghe Christian gào thét văng tục hàng giờ liền. Nó đã cố
gắng để cứu Christian ra khỏi quan tài. Nhưng rồi, sau khi từng người khác
đã từ bỏ và rời khỏi, Bicé lắng nghe giọng Christian thay đổi từ tuyệt vọng
thành quyết tâm. Và cuối cùng, có vẻ như Christian đã hoàn toàn buông tay
khỏi những thứ mà trước đây nó từng mong muốn, không chút khát khao
đánh cắp thêm lần nữa. Và rồi bất thình lình, nắp quan tài bật mở - như thể
nói rằng bản thân cái quan tài không còn chút sức mạnh nào với Christian
nữa vậy.

Christian quay sang Bicé, muốn kể cho cô bé tất cả những gì đã xảy ra với
nó. “Đó là địa ngục... tôi đã...” Nhưng ngay lúc đó, Bicé cắt ngang khi nhận
ra người Christian vẫn còn ướt và có một thứ đã không còn.

“Christian, nhìn kìa. Dấu hiệu trên ngực Christian đã biến mất!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.