LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 301

Bicé không muốn nói với Christian là nó đã nghe tất cả. Christian thử nhấc
người ra khỏi bể, nhưng tay nó run lẩy bẩy dưới trọng lượng thân hình nó.
Bicé bước tới giúp, Christian co người lại, nhận thức được cái mùi kinh
khủng của chính mình.

“Không sao đâu,” Bicé nói. “Trước đây tôi đã từng ở nông thôn. Và tôi đã
sống với Belle một thời gian.”

Hai đứa bật cười trước chuyện đó. Đó là cách những thứ bình thường trở
thành buồn cười trong những tình huống kinh khủng, như những bệnh nhân
ung thư với những con thú bằng bóng bay. Bicé đỡ tay giúp Christian. Da
Christian nhợt nhạt và lạnh giá. Christian lấy một cái khăn đang vắt trên
chiếc ghế gần đó và bước đi. Khi Bicé đến giúp, cô bé nhận thấy một thứ gì
đó trong bể. Nó liếc nhìn và thấy những dòng chữ lộn xộn bằng máu nguệch
ngoạc dưới nắp. Bicé nheo mắt để đọc. Khi nó nhìn xuống phía dưới, những
ký tự trở nên ít hoảng loạn hơn, đều đặn hơn, trông giống như những khổ
thơ tứ tuyệt mở đầu cho một thiên sử thi tuyệt vời mọc lên từ đám cỏ như
một điều cứu rỗi.

“Chúa ơi, Bicé nhìn tôi được không?” Christian kêu lên. Bicé vội quay lại,
Christian đang đứng trước gương. “Tôi trông kinh quá!”

“Christian nên tắm đi,” Bicé nói. “Tôi sẽ lấy ít thức ăn.”

Bicé dợm bước ra. Mặc dù cả thân hình yếu ớt và bẩn thỉu, nhưng có thứ gì
đó bên trong làm Christian cảm thấy sạch sẽ, như thể nó đã được gột rửa từ
bên trong, như thể thứ gì đó bẩn thỉu đã được gột sạch. Đột nhiên Christian
cảm thấy mình có thể tự kiểm soát mọi thứ. Nó có thể quyết định sẽ đi đâu,
sẽ nói gì, sẽ ăn gì. Nó cảm thấy một cảm giác tự do mà trước đây nó chưa
bao giờ có. Christian nghĩ đây hẳn là những gì mà các tù nhân cảm thấy lúc
họ bước ra ngoài đời thường. Hơn bất kỳ điều gì, Christian thấy tim nó nhẹ
bẫng. Những thứ làm nó sợ hãi trước đây dường như không còn quá tệ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.