LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 299

trong con mắt trái.

Mụ nói bằng một giọng đều đều, “Ta muốn con ngồi thật lâu và nghĩ về
những gì ta đã nói... nghĩ về ý nghĩa của chiến thắng đích thực. Nghĩ về
điều đó cho đến khi con hiểu hoàn toàn... Phải, đó là điều con cần. Một chút
thời gian một mình... để suy nghĩ.”

Madame Vileroy chỉ hơi khẽ gật đầu. Đột nhiên tay Christian trượt đi, và nó
rơi mạnh vào trong bể nước. Trước khi nó có thể nhấc đầu lên, cái nắp đã
đóng sầm lại gây nên một tiếng rầm rất lớn. Christian dùng tay đẩy ra,
nhưng có thứ gì đó đang giữ cái nắp đóng chặt lại. Nó lại đẩy lần nữa.
Không suy chuyển. Nó cảm thấy một cơn hoảng loạn hòa lẫn với bàng
hoàng. Nó đã bị nhốt kín, tâm trí nó trôi dạt từ sợ hãi sang tức giận, sang
những ý nghĩ còn sót lại về việc chiến thắng có nghĩa gì.

***

Vào lúc chạng vạng, trời tối, trong màn đêm đen sì và tối tăm, Christian vật
lộn khi nước tràn vào phổi. Nó đã bị đóng kín. Nó ho và nhổ nước ra. Nó
cào cấu và đá. Móng tay nó gãy và chảy máu trên cái nắp không thể xê
dịch. Mỗi lần nó hạ thấp cánh tay xuống lòng nước bẩn thỉu, nước tiểu mà
nó đã phải thải ra trong ngày thứ hai lại đốt cháy những vết thương trên
ngón tay. Nó không thể nhớ được mình đã gào thét bao lâu, kêu gọi ai đó
đến giúp. Và nó nguyền rủa những đứa khác đã không thèm kiểm tra nó
trong suốt thời gian qua. Ở trong thứ nước bẩn thỉu này, Christian nghiến
chặt răng và rút ra bài học rằng nó có thể ghét một thứ mà nó đã từng yêu
thích nhiều đến mức nào - đó là cái quan tài, là chiến thắng, và cuộc đời nó.

***

Đến ngày thứ ba, Christian không ngửi thấy gì ngoài mùi nước tiểu và làn
da chết nổi trên mặt lớp chất lỏng như những bông lúa mì sũng nước. Chỉ
còn là vấn đề thời gian, không có thứ gel màu xanh, loại thuốc siêu phàm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.