LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 297

đủ khỏe để chơi, Connor chấm dứt thời gian bị giam hãm vào trưa thứ sáu
và đến tham dự trận đấu. Trên thực tế, Connor đã ném quả giành chiến
thắng - cậu chàng là một anh hùng. Christian thực sự thấy vui, và nó không
phải đánh cắp dù chỉ một lần. Bọn con trai rất tử tế với nó. Chúng mời nó đi
ăn pizza sau trận đấu. “Chuyền đẹp lắm, Christian,” một đứa nói khi bọn
chúng bước về phía quán Vinnie’s Pizza. Ngay cả Connor cũng xử sự thân
thiện trở lại với Christian. Lần đầu tiên mọi thứ có cảm giác bình thường.
Khi về đến nhà, Christian đi thẳng đến phòng hồi phục. Nó thấy thích viết
nhật ký. Nhưng Madame Vileroy đang chờ ở đó, làm gì đó với Buddy.

“Này, để cậu ấy yên.”

“Nó không phải người, Christian,” Vileroy đáp lại. Rồi mụ thêm vào một
cách nhẹ nhàng, gần như với chính mình, “không còn nữa.” Mụ nhìn
Christian từ trên xuống dưới rồi nói, “Đừng khó tính thế.”

Buddy khóc khi Madame Vileroy vặn tai nó để biết rằng cảm giác đau đớn
của nó vẫn chưa cùn đi quá nhiều. Christian nghiền ngẫm những lời mụ nói
trong đầu. Không còn nữa.

“Trận đấu của con thế nào?” Vileroy hỏi.

“Tuyệt, bọn con thắng.”

“Bọn con?”

“Marlowe. Đội bóng rổ.”

“Nhưng con có thắng không?”

“Hử?”

“Con không làm được gì khác thường cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.