LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 296

Người duy nhất không đến là Christian, thay vào đó nó đã chọn cách trốn
tránh với Buddy, người bạn thực sự duy nhất của nó. Vài giờ sau cuộc thi
bơi, Christian ngồi khoanh chân trên nắp quan tài đựng nước. Buddy ngồi
cạnh nó, cố gắng dụ nó tham gia cuộc chiến ngón tay cái. Christian chỉ ngồi
đó, đầu cúi gằm, vai sụm về phía trước, trong khi Buddy chơi trò chiến
tranh ngón tay cái với bàn tay mềm nhũn của mình. Christian không nhận ra
Madame Vileroy bước vào. Mụ đang đứng trong góc, quan sát, và sau vài
phút, nó biết mụ đang ở đó mà không cần nhìn lên.

“Con rất tiếc.” Nó nói.

“Đừng hối tiếc, Christian. Con luôn luôn hối tiếc.” Mụ nói.

“Nó gần như đã chết. Và giờ cô nói với con là không sao ư?”

“Không. Đánh cắp là để làm con trông khá lên. Chẳng anh hùng chút nào
khi đánh bại một con cá chết.”

“Con đã không nghĩ thông suốt điều đó.” Christian nói.

“Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo, con yêu.” Mụ nói rồi lướt ra khỏi phòng.

Buddy quăng một quả bóng rổ vào Christian, cố gắng dụ nó chơi. Christian
nhìn Buddy và thấy cảm kích. Đúng là có một thứ để nó hướng đến. Trận
bóng rổ vào thứ sáu sẽ ổn hơn. Nó có thể chơi để vui vẻ và để những người
khác lo đến chuyện chiến thắng, “Ý tưởng hay đấy, Buddy. Chơi bóng rổ
nào.”

***

Thứ Sáu, Christian quay trở về từ trận đấu bóng rổ, trong lòng cảm thấy
phơi phới. Marlowe đã thắng. Nhờ thuyết phục được bố mẹ rằng mình đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.