LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 294

chơi mà chúng đã chọn. Đó không phải là điều tồi tệ nhất hay không vừa ý
nhất mà chúng phải làm. Chỉ là một sự phiền toái hằng ngày - phải nghe
Bicé hồi tưởng lại những cảnh tượng từ một cuộc đời mà bọn nó được cho
là đã từng sống, bị nhắc lại những ký ức giả mà Madame Vileroy đã dùng
để lấp đầy những chỗ trống trong tâm trí của Bicé và Christian - về một thời
thơ ấu bên nhau vốn chưa bao giờ từng tồn tại.

***

Trên đường đi, Christian bắt mình phải hứa một điều. Hôm nay mình sẽ
không đánh cắp. Hôm nay, một lần thôi, mình sẽ không đầu hàng trước thói
quen bệnh hoạn này.
Nhưng Christian biết rằng không phải lúc nào nó cũng
có thể tin tưởng bản thân. Đôi khi nó tự hỏi nếu chỉ chấp nhận những gì bản
thân làm được thì có tốt hơn không. Lẽ ra thể thao là để vui vẻ, nó nghĩ.
Nhưng rồi nó luôn quên mất những ý nghĩ đó. Nó cần chiến thắng. Ở đây sẽ
có những cuộc tìm kiếm cho đội tuyển quốc gia, và Christian biết đây là
cách duy nhất bảo vệ nó khỏi một cuộc sống nghèo khổ. Hơn nữa nếu như
nó muốn làm gì đó để vui vẻ thì nó chỉ cần bỏ thể thao và tập trung vào
sáng tác.

Một lần nữa Christian sẽ phải đối mặt với Connor Wirth. Các vận động viên
đang chuẩn bị cho lần bơi bướm 400 mét. Tất cả đang đứng duỗi người
cạnh đường bơi. Mặc mũ bơi vào, Christian tiến đến gần Connor.

Connor ngẩng lên, “Xin chào. Chúc mừng vụ tennis nhé. Tôi nghe nói ông
đã được chọn đi thi đấu toàn bang.”

“Cảm ơn,” Christian nói.

“Ông sẽ kiếm lời lớn từ mùa giải này đấy nhỉ?”

Ngay lúc đó, phát thanh viên lên tiếng trên loa, “... và ở đường bơi số năm,
Connor Wirth, ứng cử viên nặng ký nhất cho danh hiệu chiến thắng, đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.