LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 300

Chỉ có nước bẩn làm tay nó teo quắt lại. Cơ bắp nó đói khát và bám vào
xương một cách èo uột. Lưng nó thô ráp với cảm giác đau nhức.

***

Vào chủ nhật, lúc nào đó cuối ngày, nắp quan tài rục rịch và rồi mở tung ra.
Bicé nhảy lùi lại từ chiếc ghế cạnh đó. Christian nổi lên từ lòng nước, ngồi
dậy và há mồm hớp lấy không khí sạch. Sau cái chồm dậy bất thình lình đó,
nó lại sụm trở xuống, không thể gom được thêm chút sức lực nào, mắt nheo
lại trước ánh sáng. Nó bẩn thỉu từ đầu đến chân, nhưng da thì nhợt nhạt như
một con ma. Tia nắng mặt trời hắt vào từ ô cửa sổ nhỏ xíu làm nó đau mắt,
đôi mắt giờ đã gần như thuộc về bóng đêm sau ba ngày trời. Thứ chất gel
màu xanh đã từng làm nó không thể kiệt sức giờ đã không còn, đã hết sạch
sau khoảng thời gian dài bị giam hãm. Và dường như trong suốt thời gian bị
nhốt trong quan tài, thứ chất đó đã giữ cho nó sống sót.

“Christian trông giống một thằng nghiện trên chuyến tàu F ấy.” Bicé nói.

“Đã bao lâu rồi?”

“Bốn ngày.”

Đột nhiên, Christian ngửi thấy mùi hôi hám của chính nó.

“Bicé đã ở đây suốt thời gian vừa rồi à?”

“Đại loại thế. Bọn tôi không mở được. Tất cả bọn tôi đã cố. Bọn tôi cho
rằng chắc sẽ mất thời gian. Hôm nay tôi chỉ thử mở xem sao và nó bật ra
ngay lập tức.”

“Bicé có nghe thấy tiếng tôi không?”

Bicé không muốn làm Christian xấu hổ, “Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.