LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 307

Belle lắc đầu và nắm lấy tay Bicé, “Sao lúc nào chị cũng hoảng sợ thế? Chị
vẫn thường rất tốt với mọi người mà.”

“Ừ...”. Bicé cụp mắt xuống, “Nhưng giờ chị dành phần lớn thời gian cho
riêng mình.”

“Nhưng tại sao? Tại sao chị lại ẩn náu nhiều thế?”

“Chị thích thế, Belle à. Chị thích đọc sách và học những ngôn ngữ mới. Em
có những mục tiêu của em và chị có mục tiêu của chị. Và như chị nói đấy,
nơi này làm chị thấy sợ.”

Belle liếc nhìn đồng hồ, “Ôi, xem giờ kìa. Em phải chuẩn bị sẵn sàng đây.”
Belle ngọt ngào nhìn chị gái, “Bicé, làm ơn thay quần áo đi.”

Bicé phớt lờ, “Giờ chị sẽ đem chỗ thức ăn này cho Christian, và chị sẽ
không thay quần áo. Chị thích bộ quần áo này, Belle à. Chị có thể không
lộng lẫy, nhưng đó không phải là tất cả trong cuộc sống này. Chị hi vọng em
học được điều đó.”

Bicé bước ra khỏi cửa. Belle đứng ở giữa phòng, không chắc mình cảm thấy
đau đớn, lo lắng hay hổ thẹn. Nó muốn nói gì đó với Bicé. Tính tự ái muốn
nó là người lên tiếng cuối cùng, còn lương tâm lại muốn nó xin lỗi. Nó khá
chắc rằng nó hổ thẹn vì chính bản thân, và đau đớn vì đã đánh mất sự tôn
trọng của Bicé, nhưng khi nó mở miệng thì những gì được thốt ra lại là,
“Thế bộ đồ nhung kẻ thì sao?”

***

Lánh mặt trong một hành lang chật hẹp dẫn đến giữa ngôi nhà, mụ bảo mẫu
đứng nhìn Belle và Bicé nói chuyện. Bicé đã đi xa đến thế chỉ trong thời
gian vài tuần ở thành phố này. Nó biết quá nhiều. Nhưng nó vẫn chưa hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.