LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 320

hỗ trợ. Christian đứng sau Belle phòng khi cô bé muốn nhìn đi nơi khác hay
cần một bờ vai để khóc, hay điều gì đó tương tự.

“Tôi sẽ lấy những thông tin mà tôi cần,” Victoria nói. “Đừng có ngáng
đường tôi.”

“Tôi không muốn thế này. Tôi chưa bao giờ đồng ý làm điều này.”

“Có đấy. Cậu đã đồng ý đưa nó đến đây.”

“Nhưng... nhưng tôi bị ép buộc. Tôi không muốn...”

Victoria ghét con bé yếu đuối, khó tính và chẳng biết gì đó. Nó đã ghét
Belle từ cái ngày bọn nó gặp nhau - khi cả năm đứa chỉ mới lên mười. Nó
ghét tất cả cái vẻ bề ngoài thanh nhã bao bọc quanh cái mùi hôi thối kinh
tởm của Belle. Nó quay sang Belle và bắt đầu gào lên.

“Đầu tiên, im cái mồm thối lại. Tiếp theo, thôi giả vờ giả vịt đi. Mày đồng ý
tất cả chuyện này, cũng như tao. Mày không phải là công chúa xinh đẹp dễ
thương còn tất cả bọn tao là lũ yêu tinh ăn thịt người. Mày là một trong số
bọn tao. Mày đã ký vào thỏa thuận mà Vileroy đưa cho mày, mày đã bán
linh hồn mày, và giờ mày nợ quỷ dữ phần mày phải trả. Vì thế lùi lại ngay
để tao còn lục đầu óc của cái thằng ngu này, và rồi tất cả chúng ta sẽ quay
lại giả vờ như mày là nữ hoàng vũ hội ngoan ngoãn giống như ao ước của
mày.”

Christian rên lên. Victoria quay ngoắt lại. Dường như đến lúc này nó mới
nhận ra rằng Christian và Bicé đang ở trong phòng. Trong một giây nó có
vẻ bị mất tinh thần, như thể nó đã để điều gì đó quý giá tuột mất và không
biết phải làm gì. Nó lầm bầm một câu nguyền rủa rồi quay lại hoàn thành
nốt cái việc mà nó đang làm.

Madame Vileroy và Valentin xuất hiện trở lại. Không khí như bị hút kiệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.