LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 339

Valentin bị phân tâm. Một đám năm đứa con gái và ba bà mẹ vừa mới tụ lại
quanh nó. Họ đẩy Charlotte ra phía sau, “Cậu lấy cảm hứng từ đâu để viết
bài thơ đó thế?”

“Mất bao lâu mới viết xong bài thơ đó?”

“Nó có dành cho ai đặc biệt không?”

Charlotte bắt được ánh mắt của Valentin và trái tim cô nàng lỡ một nhịp. Có
phải Val vừa mới mỉm cười? Đúng rồi, mình biết mà. Bài thơ đó là dành
cho mình.

“Không ai đặc biệt cả.” Valentin vô tình nói.

Valentin kiễng chân nhìn qua đám đông về phía cửa, “Này, Christian kìa!
Tuyệt cú mèo!” Nó đẩy xuyên qua phía sau và gần như giẫm phải Charlotte.
Nó chắc sẽ không dừng lại nếu như cô nàng không gọi tên nó.

“Ồ, chào Charlotte. Cái áo khoác đẹp đấy.” Nó dợm bước đi. Charlotte nhận
thấy chồng giấy được gấp gọn gàng trong tay Valentin. Cô nàng có thể nhìn
thấy chữ viết tắt tên Val, VF, được in rất đẹp ở cuối mỗi trang giấy.
Charlotte tự hỏi không biết tất cả chỗ đó có phải được viết cho mình.

“Thế những gì đằng ấy đã nói có thật lòng không? Rằng đằng ấy không viết
bài thơ đó dành riêng cho ai cả?”

“Ồ... không, dĩ nhiên là không rồi.” Valentin cười toe toét, “Phải đi đây.
Vòng tiếp theo sắp đến và tôi thì chết đói rồi.”

“Tôi sẽ kiếm cho đằng ấy thứ gì đó để ăn nếu đằng ấy muốn.”

“Ôi, Charlotte đúng là thiên thần.” Valentin hôn lên má cô nàng, “Đằng ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.