LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 374

nhưng không có tác dụng. Bicé nói, “Đừng lo, Belle à. Trong vài ngày nữa
Vic và Lucy sẽ lại vướng vào một cuộc chiến khác và rồi mọi người sẽ quên
chuyện này.”

Belle bật cười, nhưng chỉ trong tích tắc. Sau một đợt sóng nước mắt nữa, nó
bình tĩnh trở lại, vừa thút thít vừa vùi mặt vào vai Bicé. Bicé nói, “Chị biết
chuyện này có vẻ quan trọng, chị không muốn hạ thấp nó xuống. Nhưng em
có nhớ khi bọn mình còn bé không? Khi bọn mình trông giống nhau ấy?”

Belle gật đầu, nhớ lại hồi đó nó đã ghét gương mặt của nó - gương mặt Bicé
- đến mức nào. Và giờ nó sẵn sàng đánh đổi tất cả để có lại gương mặt đó.

“Chị không nhớ ai nói câu này, nhưng đó là điều mà chị vẫn thường nghĩ
đến rất nhiều. Có lẽ là Vileroy. Không, chị không nghĩ thế. Không thể nào
là mụ ta. Nhưng chị nhớ là đã suy nghĩ đến câu này rất nhiều. Câu gì đó
kiểu như, Bạn có biết thứ gì làm một người trở nên xinh đẹp?

“Em nhớ chuyện đó,” Belle nói bằng giọng khào khào.

“Là sự tự tin. Em không cần phải có đôi mắt thế này hay cặp môi thế kia.
Dù sao thì chẳng ai quyết định được khuôn mẫu nào là đẹp nhất. Em có thể
có đủ loại khuyết điểm. Chính sự tự tin mới là cái hấp dẫn người khác. Đó
là điều mà mọi người tìm kiếm. Đó là điều mà không một loại thần dược
nào có thể trao được cho em. Và tin chị đi, Belle à, em có điều đó. Em có
điều đó nếu em muốn.”

Belle lên tiếng, “Đó là niềm tin rằng có một người đã yêu bạn, yêu một
cách vô điều kiện.”

“Phải rồi, sao em biết chị định nói gì?”

“Mẹ thường nói thế... bất cứ lúc nào em cảm thấy xấu xí hay chị thấy buồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.