LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 407

“Ngươi sẽ không từ chối đâu. Bởi vì để đổi lại, ta sẽ tặng ngươi một món
quà.”

“Quà gì?”

“Ngươi thấy căn phòng này không? Căn phòng có cái cửa sổ trắng ấy?
Ngươi nhớ cái cửa sổ trắng, đúng không? Nó có thể đưa ngươi đi bất kỳ nơi
đâu. Ngươi vẫn có thể nhìn thấy Sarah của ngươi, rất lâu sau khi nàng đã
chết.”

***

Belle và Bicé nhìn thấy bọn sâu bướm bay ngược lại phía phòng sinh hoạt
chung, Madame Vileroy lướt theo sau chúng, chiếc váy đen dài bay phấp
phới sau lưng mụ. Từ cái góc tối tăm này, trông mụ giống như một con sâu
bướm khổng lồ, có lẽ là mẹ của tất cả loài sâu bướm, đang theo sau đàn con
bay về phía con mồi ngon lành nào đó. Ngay khi mụ vụt qua, Bicé hít vào
một hơi thật sâu và lao về phía chái nhà phía đông, Belle theo ngay phía
sau. Đường hành lang tối và lạnh. Trên đường đi, những ngọn nến lập lòe từ
mọi phía trong cơn gió nhẹ giống như đang bị hàng nghìn cái miệng nhỏ
thở vào. Nhưng Belle và Bicé không quan tâm đến chúng. Họ phải đến
được chái nhà phía đông, họ phải tìm được loại thuốc nước đó. Thế nhưng,
xâm nhập vào nơi ẩn trú riêng tư của Madame Vileroy đem lại cảm giác
như đặt chân vào vòng xoáy sâu nhất của địa ngục.

Sau vài phút thò đầu vào những hành lang phân nhánh, họ nhìn thấy cửa ở
khắp mọi nơi, trên nửa tường, trên trần nhà, trên sàn nhà sau lưng như
những bệnh nhân nằm trong bệnh viện. Giống như có một nghìn con đường
và những quyết định khác nhau cũng đều dẫn đến một nơi, như tất cả những
ngõ cụt của một mê cung. Belle và Bicé nhận thấy một cái cửa bằng gỗ dái
ngựa rất lớn, trông quá to không thể phù hợp với căn hộ. Cái cửa đó cao
hơn hẳn bọn họ, như một vệ binh canh gác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.