LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 408

“Hẳn là đây rồi.” Belle nói.

“Chờ đã,” Bicé nói. “Không, chị cảm thấy làm như thế này không an toàn.”

“Này, dĩ nhiên là chị thấy thế rồi,” Belle nói và tiến về phía cửa, “Đây là
chỗ của Vileroy. Nhưng chúng ta phải tìm...” Nhưng trước khi có thể nói
hết, Belle đã bật lùi lại và hét lên. Bicé nhảy tới bịt tay lên miệng Belle.
Cánh cửa đang di chuyển. Nó là vật sống. Có cái gì đó quằn quại và nhấp
nhô dưới lớp gỗ. Những hình thù như sâu bọ khổng lồ đang bơi bên trong
mặt gỗ.

“Em... em đã thấy... một khuôn mặt.”

“Chị nghĩ chị biết đó là gì,” Bicé nói và kéo đứa em gái sang một bên, “Đó
không phải là cái mà chúng ta muốn.”

“Sao chị biết được?” Belle hoảng hốt hỏi, cố gắng luận ra xem cái cửa to
đùng đó có thể là thứ gì.

“Chị đã sống trong cái nhà này rất nhiều năm rồi.” Belle và Bicé chạy về
phía cửa. Belle ngạc nhiên là cửa không khóa, nhưng Bicé dường như
không nhận thấy.

Belle chuẩn bị tinh thần sẽ thấy thứ gì đó đáng sợ phía sau cánh cửa, thứ gì
đó thực sự xấu xa. Nó nghĩ rằng có lẽ Madame Vileroy sống trong cảnh lửa
cháy liên tục và hành hạ thể xác triền miên. Nó nghĩ có lẽ căn phòng sẽ
nóng và bốc mùi như phòng nó, hay chứa đầy những thứ trườn bò sởn gai
ốc như phòng Victoria, hay một cái hang giống như phòng Bicé, hay là mái
nhà cho một linh hồn lạc lối và đày đọa như phòng Christian. Nhưng căn
phòng này chẳng là cái nào trong số đó. Nó lạnh lẽo và dễ chịu, được trang
trí một cách xa hoa, giống như ngôi nhà màu xanh. Có những chiếc ghế sô-
pha cùng gối và những ghế tựa nhồi bông lớn, một cái tủ cổ chứa đầy ngăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.