LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 411

“Vậy bà sẽ làm thế chứ? Bà sẽ rũ bỏ Victoria để có tôi chứ?”

“Victoria sẽ tự lo cho mình tốt thôi. Nó rất thông minh.” Madame Vileroy
lạnh lùng trả lời.

“Chà,” Christian nói, nó ném một cái nhìn rất ý nghĩa về phía Victoria, “Tôi
không hoàn toàn chắc đó là điều tôi muốn.” Nó muốn Vic đọc tâm trí nó
ngay lúc này để nghe nó nói, Thấy chưa, Victoria? Mụ ta không yêu quý gì
cậu. Cậu không thể tin mụ. Từ bỏ đi.
Nhưng không có dấu hiệu nhận biết
nào trên mặt Vic.

“Được rồi, ngươi thích gì nữa?” Madame Vileroy hỏi.

“Tôi muốn Buddy được an toàn, và tôi muốn anh ấy được chữa khỏi thứ gì
đã làm anh ấy ra nông nỗi này.”

Lúc này Victoria đã dịch vào trong góc. Nó dường như đang nói chuyện với
hai nắm tay. Rồi nó quay ngoắt lại trước khi Vileroy có thể trả lời và kêu
lên.

“Belle và Bicé đang ở chái nhà phía đông?”

Madame Vileroy nheo mắt lại nhìn Christian. Nó không thể che giấu thêm
được nữa. Đôi mắt mụ thăm dò nó. Rồi mụ quay người và bước ra khỏi
phòng. Khi mụ bước đi, Christian nghe thấy giọng nói ngọt như mía lùi của
mụ trôi ngược vào trong phòng, thì thầm, “Vĩnh biệt, Benjamin.”

Không suy nghĩ gì, Christian quay sang Buddy. Nhìn vào khuôn mặt gã,
Christian có thể nói rằng gã không còn là một con rô-bốt không có tâm trí
nữa. Có thứ gì đó sống động trong mắt gã, như thể một phần đã mất của gã
đã quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.