LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 50

là một trích dẫn nổ...i tiếng.” Chỉ thế thôi. Valentin hạ cánh vào giữa câu nói
của chính mình. Không có gì bất thường cả. Chỉ là một thằng bé nói lắp
trong bài nói của mình. Bài nói của Valentin đã bị nhảy vài lần trong cuộc
nói chuyện này. Mặt nó đã co rúm lại, như một người bị hội chứng

Tourette

[8]

. Thường thì chuyện đó chỉ xảy ra ngay trước khi nó nói gì đó

hài hước, hóm hỉnh hay ve vãn, ngay trước khi nó phát ra những câu nói đắt
giá nhất của mình. Hẳn là do kích động, Charlotte nghĩ, sự chú ý của cô bé
chuyển từ Christian sang Valentin.

Valentin lắng nghe Charlotte nói về vở kịch của cô nàng - vở kịch sẽ được
trình diễn ở Marlowe vào ngày sau lễ Giáng sinh. “Về cơ bản, đó là một âm
mưu kiểu cổ mà trong đó Christopher Marlowe - người trùng tên với trường
học của bọn mình - thực ra đã giả chết và sáng tác dưới cái tên được biết
đến là ‘William Shakespeare’,” cô bé nói, mắt mở to, “Và cũng có vài bản
nhạc...”

Nhưng trước khi Charlotte kết thúc lời mô tả của mình, Valentin đã nắm lấy
tay cô nàng. Nó kéo cô nàng ra khỏi Christian, ngay khi cánh cửa bật tung
ra và một quân đoàn bồi bàn ào ra.

“Cảm ơn đằng ấy,” Charlotte nói, nép vào gần Valentin hơn để nhường chỗ
cho một bồi bàn khác đi qua.

“Rất hân hạnh.” Valentin nháy mắt với cô nàng. Lần này Charlotte hôn lên
Valentin.

“Cú ra tay tuyệt đẹp.” Christian nói. Nó quay trở lại với đám bánh ngọt
Pháp, gần như không nhận ra Valentin đã làm gì và rằng trong một giây
ngắn ngủi Charlotte dường như đã là một người mà nó có thể thích.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.