LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 59

tài của bọn trẻ ngày nay. Có một lần, Madame Vileroy nói gì đó với ông già
- điều gì đó ôn hòa, kiểu như “Tôi nhớ chuyện đó,” và ông già cứng người
lại rồi trở nên trắng bệch, như thể ông biết Madame Vileroy và mụ muốn
điều gì đó từ ông. Madame Vileroy chỉ nở nụ cười ngọt như mía lùi và thì
thầm gì đó với Belle.

Từ đầu đến cuối, Christian tập trung vào bữa ăn trong khi Valentin cố gắng
dụ dỗ nó nói chuyện. “Ông có gặp người nào ông thấy thích không? Ông có
thấy Victoria xử lý mọi việc với Lucy không? Ông có muốn bánh mì của tôi
không?”

Phản hồi duy nhất mà Valentin có là khi Christian chụp lấy miếng bánh mì.
Sự lãnh đạm của Christian không là gì với Valentin. Nó là một người có thể
tự mình tiêu khiển.

Một cô bé xinh xắn đi ngang qua bàn.

“Có muốn xem điều gì đó hay ho không?” Valentin hỏi Christian.

“Chắc chắn rồi.” Christian nói, rồi chờ một phút. Valentin nở nụ cười toe
toét rộng đến mang tai. Một tay bồi bàn trượt chân và ngã lăn ra. Cô bé xinh
đẹp ném cho anh chàng bồi bàn đang ngã chỏng gọng một ánh mắt lạ lùng.

“Sao? Cho tôi xem gì đó hay ho đi.”

“Tôi vừa làm rồi còn gì. Tin tôi đi - ông đã rất thích”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.