LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 60

Chương 3: NHÀ

“Cô tới Rimini vì Cornelia - người làm ra cái hộp, hả? Ta hiểu rồi. Nhiều
người đến, từ những ngọn núi, từ Châu Phi, từ khắp mọi nơi, để cầu xin
Cornello, nhưng ông ấy nói không. Ông ấy có thể làm gì đây, hả? Ông ấy
đã mất bốn mươi... gì nhỉ? - anni, anni, năm, bốn mươi năm để làm ra một
cái hộp. Một cái hộp nhỏ nhắn như vậy, vừa khít trên bàn tay ta. Nhưng

bellissimo e perfetto

[10]

. Không gì đẹp hơn cái hộp của Cornelia hết.

Hoàng đế cũng tới xem. Cornelia chạm thật tinh tế. Nhưng giờ ông ấy già
rồi. Ông ấy không làm thêm cái nào nữa. Dĩ nhiên là cô muốn có nó, đúng
không? Một quý cô xinh đẹp như cô đang kiếm tìm một phần thưởng xinh
xắn... nhưng ông ấy không đưa đâu. Cô phải giết ông ấy, ông ấy nói vậy. Và
cô biết đó... người ta nói ông ấy làm cái hộp bằng phép thuật. Bốn mươi
năm, một cái hộp ma thuật đẹp hơn cả thế giới. Ông ấy luôn nói mình sẽ
chết với cái hộp trên tay. Nhưng cô tới gặp ông ấy, hả?”

“Thực ra ông ấy làm ra hai cái. Và tôi đã gặp ông ấy rồi.”

***

Sau bữa tiệc, Madame Vileroy đưa bọn trẻ đến ngôi nhà mới của chúng ở
Manhattan lần đầu tiên. So với một căn hộ rộng lớn, đắt tiền ở Upper East
Side thì nơi này tối tăm và bẩn thỉu, có lẽ là căn hộ duy nhất trong khu dân
cư với những cửa sổ nhỏ đến mức không thể nhìn ra đường phố. Khi đã
bước vào trong, bọn trẻ cảm thấy hơi thở của chúng trở nên gấp gáp hơn, da
dẻ xanh hơn, và cơ thể mệt mỏi hơn, như thể chúng đói khát không khí
trong lành, sạch sẽ. Ngay cả Belle vốn đã quen với những mùi hôi thối cũng
cảm thấy không thoải mái trong ngôi nhà này. Mụ bảo mẫu bật một bóng
điện, và bọn trẻ nhìn nhau, bối rối. Ngôi nhà hoàn toàn trống trơn. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.