LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 72

thôi.” Belle nói. “Bà ấy muốn nhiều hơn từ bọn mình.”

Belle cúi đầu buồn bã, và Valentin chuyển chủ đề, cố gắng làm không khí
vui vẻ hơn. “Tôi sẽ nói với hai người một chuyện: Christian và Bicé có vài
ý tưởng điên rồ về chuyện chúng ta lấy được những khả năng từ đâu,” nó
bật cười, “Bọn nó nghĩ Vileroy là một loại Đức Mẹ thần thánh nào đó, phù
thủy, hay gì đó.” Nó lại nhìn chằm chằm vào tay mình. “Ừ... một phù thủy
vô cùng nóng bỏng.”

“Tởm quá, Valentin,” Victoria kêu lên khi đọc ý nghĩ của cậu chàng.

***

Vào buổi sáng ngày Giáng sinh, Victoria và Madame Vileroy ra ngoài để
thăm thú thành phố mới. Hầu hết các con phố đều mới được dọn dẹp, và vỉa
hè bị một lớp tuyết màu vàng bao phủ. Dù đang trong kỳ nghỉ lễ, vẫn có rất
nhiều người trên đường, tán gẫu, dắt chó đi dạo, và đi mua sắm tại một số
cửa hàng còn mở. Madame Vileroy thích được nhìn ngắm người khác. Mụ
thường xuyên làm điều đó - luôn nhìn ngó và bình luận về thái độ của người
ta. Nếu nhìn thấy một vụ tranh cãi nào đó, mụ sẽ dừng lại và lắng nghe.

Madame Vileroy vẫn mặc cái áo choàng đen dài rủ và đội chiếc mũ đen thời
thượng. Mụ luôn ăn mặc rất tao nhã, luôn luôn ấn tượng. Victoria tự hỏi
không biết quần áo của mụ có phải là ảo giác giống ngôi nhà màu xanh
không. Cuối cùng, nó chẳng quan tâm đến nữa.

“Chúng ta sẽ đi bằng tàu điện ngầm.” Madame Vileroy nói và hướng về
phía Đại lộ Lexington. Tàu điện ngầm chưa bao giờ làm cái khao khát nghe
trộm của mụ phải thất vọng.

Victoria thì ngược lại, nó coi thường chuyện đi lại bằng tàu điện ngầm. Nó
ghét mọi thứ làm cho mình trông có vẻ tầm thường. Nó mua một vé một
chiều và bước về phía cửa xoay. Nhưng thay vì nhét vé vào rồi đi qua, nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.