LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 73

lại đi về phía lối vào dành cho người khuyết tật và mở cửa ra. Tay bảo vệ
trừng mắt nhìn nó.

“Tôi nhét vé vào kia,” nó chỉ về phía cửa xoay, “nhưng nó không đọc.” Thế
rồi nó mỉm cười ngọt ngào. Tay bảo vệ cười đáp lại cô gái bé nhỏ hoạt bát
và gật đầu. Madame Vileroy đang đứng đợi trong sân ga.

“Không đủ tiền à?” Madame Vileroy nhướn một bên mày.

“Hệ thống của họ là một đám quá ngu ngốc. Thật thích thú khi thấy mình
hơn hẳn bọn họ.”

Victoria quăng chiếc vé chưa sử dụng lên đường ray. Một con chuột chạy
vọt ra khỏi đường.

“Ta mừng là con biết mình thông minh thế nào, Victoria.” Madame Vileroy
đặt tay lên vai Victoria. Những ngón tay lạnh giá xuyên qua lớp áo làm nó
lạnh xương sống.

“Cô không nghĩ là con quá tự mãn chứ?” Victoria hỏi với vẻ châm biếm.

“Không có gì sai khi biết tự nhận thức bản thân, con yêu quý.”

“Người ta nói tự mãn là một trong bảy tội lỗi chết người.” Victoria thăm dò.

“Thế giới này đầy những kẻ ngu ngốc, Victoria. Đó là lý do vì sao chúng ta
có những quy tắc. Nhưng khi có đủ trí thông minh, một người có thể vượt
qua những quy tắc đó. Người đó có thể tạo ra các quy tắc.”

Victoria mỉm cười. Đôi khi Madame Vileroy cực kỳ có lý.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.