LINH PHI KINH - Trang 1039

ào, trợn mắt dòm Lam Vân, lão già cao lớn thủ lãnh cả bọn cất cao giọng
hỏi: "Tiểu nha đầu, ngươi bắn ám khí đả thương huynh đệ ta?"

Lam Vân cười gằn: "Ai biểu hắn ngậm máu phun người!"

Gã mặt tím đầu hói giận không thể tả, y la lớn: "Xú nha đầu, ta Bộc

Dương Chiêu, đến đánh nhau với ngươi". Ngư xoa trong tay rung lên, y rảo
bước thật dài, xông vào Lam Vân.

Liên Hàng hừ lạnh một tiếng, cô giương cao gậy trúc xanh chặn đường

y,

Bộc Dương Chiêu vung ngọn xoa chém vào, đụng phải cây sào tre, y

nghe rẻng một tiếng, Bộc Dương Chiêu chỉ cảm giác một cỗ kình lực kỳ
quái ập đến từ thân sào, tức thì song chưởng bủn rủn, y phải lùi liền một
hơi ba bước.

Những người khác đồng thanh ồ lên, họ hè nhau xông tới.

Liên Hàng quát một tiếng thánh thót, cô giương cao sào tre, vụt ra một

vòng, bao trùm như một cái túi thật to, hai gã hán tử chạy quá nhanh, chúng
va vào màn kình khí đó, thấy đầy trời bóng xanh loa loá, vội vã lui ra sau
nhưng đà không kịp, cảm giác đầu gối đau nhức, khiến chúng bủn rủn đôi
chân, cây sào tre thừa cơ xoắn vào, xoát xoát hai tiếng, đánh tung bay cả
hai lên, làm chúng rơi rụng, té nhào vào lũ đồng bọn, lập tức vang lên ầm ĩ
những tiếng gào thét đau đớn.

"Khoan đã!", lão già cao lớn hả họng ra lệnh, "Tất cả lui ra!"

Cả bọn ùn ùn lùi ra, chúng trố mắt nhìn kỹ, thấy hai viên ám khí thiết

liên tử đang còn quay lông lốc trên mặt đất, lập tức hiểu là hai gã kia trúng
ám khí vào đùi, rồi bị sào tre xoắn lấy mà vụt tung ra, hai ả tiểu nha đầu
gần xa phối hợp chiến đấu hệt như áo trời kín kẽ. Ý niệm đó khiến bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.