LINH PHI KINH - Trang 1047

Mọi người nghe y nói, thảy đều ồn ào khen phải, "Bộc Dương huynh

cao kiến, nếu không phải huynh cơ cảnh, là mình đã trúng gian kế cuả tặc
bà nương này rồi."

Triệu Kiến Hoài cũng nói: "Bộc Dương lão đệ nói phải lắm, Thủy cô

nương, ta thả ba đứa bọn hắn xong, cô tẩu thoát thì ta làm thế nào?"

"Triệu Đường chủ quá lo", Thủy Liên Ảnh tươi cười, giọng bình thản,

cô nói, "Ta tuy là truyền nhân Địa Mẫu, nhưng không biêt võ công".

Ai nấy đều kinh ngạc, Bộc Dương Chiêu la lớn: "Ngươi tính lừa gạt

luôn cả ma quỷ nữa chắc?"

Triệu Kiến Hoài cũng không tin, lão bảo: "Thủy cô nương, cô không võ

công thì làm truyền nhân Điạ Mẫu sao được?"

"Gia sư bản sự không chỉ có võ công.", Thủy Liên Ảnh vẫn bình thản,

cô nói rành mạch, "Trồng hoa, nuôi cỏ, bốc thuốc, chữa thương tích, trị
bịnh, gẩy đàn, nặn tượng sứ ... đều toàn nằm trong bản sự của gia sư. Tiểu
nữ theo gia sư nhiều năm, chỉ học được có mấy ngón nghề ấy. Những thần
thông cuả Địa bộ, tiểu nữ một chút cũng không rành."

Toàn bộ người Diêm bang nửa tin nửa ngờ, họ chăm chú đánh giá nữ tử,

thấy nàng dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, thần thái yêu kiều, ra gió là bị thổi
bay, dang nắng ắt sẽ cháy thiêu, kiểu một cô tiểu thư thiên kim, không có
chút dáng dấp gì của người học võ. Lạc Chi Dương cũng phải hỏi nhỏ:
"Liên Hàng, những lời ấy đều là sự thât hả?"

Liên Hàng mím môi, cô không thốt nên lời, chỉ lo âu nhìn tiểu chủ.

Triệu Kiến Hoài ngẫm nghĩ, rồi lão cười xoà: "Thôi cũng được, cô chịu

làm con tin, buộc lòng ta phải trói cô lại, Bộc Dương lão đệ, ngươi đem dây
thừng lại đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.