LINH PHI KINH - Trang 1146

Cao Kì mất binh khí, lão vẫn còn bị trớn của côn bổng kéo quay theo,

lão xoay được bảy tám vòng loanh quanh mới dừng bước nổi, lão váng đầu,
hoa mắt, cổ họng nhờ nhợ muốn ói ... lúc lão định thần trông lại, thấy Tôn
Chính Phương đang vũ lộng dọc tẩu đánh nhau cùng Lạc Chi Dương ở mé
ngoài.

Trước địch thủ chung, Cao Kì dẹp bỏ mối hận, lão hả họng mách đồng

bọn: "Lão Tôn phải cẩn thận, tiểu tử này giỏi sử dụng yêu thuật Tây Thành
lắm đó!"

Tô Thừa Quang nghe câu mách nước, y khẽ cười gằn, nghĩ bụng: "Tiểu

tử này võ công cổ quái, nhưng chẳng có chút dây mơ rễ má gì với Tây
Thành ta hết. Hừ ... yêu thuật Tây Thành? Cả lũ nguyên một bang buôn
muối lậu này còn chưa từng nếm qua ``yêu thuật`` chân chính mà!"

Cái dọc tẩu của Tôn Chính Phương dài hơn ba thước, đúc bằng thục

đồng, nặng cỡ ba cân có dư, khi múa lên, tựa như ta dùng đoản côn để điểm
huyệt, như dùng chuỳ đồng nhắm đả thương đối thủ, lão sử một lộ "Linh
Xà đả" từng giúp lão lừng danh, từ khi xuất sư tới nay, giúp lão đánh bị
thương không biết bao nhiêu hảo hán. Lão thấy võ công Lạc Chi Dương cổ
quái, bèn tận dụng "Truy Phong đả" kết hợp với "Xiết Điện đả", tấn công
tới tấp, không cho đối phương có cơ hội hoàn thủ.

Lạc Chi Dương cũng không mấy quan tâm, hắn chỉ gắng sử dụng

"Thính Phong", "Phá Tiết" mà sách chiêu, chẳng dè, Tôn Chính Phương đã
hả to miệng, phun ra một vầng khói đặc kịt, mùi khói thuốc lá ngập ngụa
không gian, giống như lão bao trùm địch nhân vào một vừng mây trắng mù
mịt.

Vụ phun khói này chẳng có tiết tấu gì, khiến Lạc Chi Dương sững sờ,

hắn sợ trong khói có độc, vội vàng nín hơi, Tôn Chính Phương thừa cơ, lão
lẻn thật lẹ vào vùng khói trắng, thổi mạnh một hơi dài, vung vẩy, xua khói
cuồn cuộn đẩy tới, khiến Lạc Chi Dương tưởng mình bị vây hãm giữa đám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.