LINH PHI KINH - Trang 1148

ngược lên trên, đập cho cái dọc tẩu bung mạnh, nó quay nửa vòng, một số
thuốc lá nhồi đang cháy ngún bên trong tẩu thuốc đột nhiên bắn tung vào
bộ râu rậm trên mặt Tôn Chính Phương, tức thì mùi khét lẹt toả ra do toàn
bộ chòm râu bốc cháy phừng phừng.

Tôn Chính Phương la thét ầm ĩ, lão vươn tay dập lửa, chẳng dè cái dọc

tẩu đã vụt ngược trở về đập một phát đúng vào giữa trán lão, tàn dư trong
nồi thuốc trút lên đầu khiến tóc tai lão bén lửa cháy rừng rực như một bó
đuốc. Đầu cổ, mặt mày Tôn Chính Phương giờ bị bao trùm trong lửa, lão
vứt bỏ tẩu thuốc, nhào lăn ra ngoài trong một vựng khói lửa dầy đặc, được
thủ hạ mau chóng đem nước đến chữa cháy.

Đến khi lửa khói tắt ngúm, râu ria, tóc tai đều cháy sạch, da đầu và da

mặt nám đen từng mảng, lão chật vật, rên siết không thôi.

Lúc toàn bộ khói đặc tản hết, người ta thấy Lạc Chi Dương một tay

vung vẩy sáo ngọc, một tay nâng dọc tẩu hút và chầm chậm nhả khói, bộ
dạng và thần khí hắn khiến Tôn Chính Phương nhìn mà tức muốn nổ ruột.
Tô Thừa Quang cũng không sao nhịn được cười, y nói: "Hảo tiểu tử, bản
lãnh thực sự của ngươi, chẳng những biết dối trá, đấu đá cũng không tệ"

Lạc Chi Dương hoan hỉ đáp: "Quá khen ... quá khen ..."

Hai đại trưởng lão trước sau thua to, toàn bộ Diêm chúng từ trên xuống

dưới nhất thời nhụt chí. Bọn sứ giả của chúng tự hiểu võ công thua xa hai
lão, giờ nhìn cả hai đại bại thê thảm đến thế, khiến họ không dám xuất
chiến, tự lượng không phải đối thủ của hắn, nhất thời cả bọn trố mắt nhìn
nhau, không biết phải làm gì.

Sở Không Sơn nhìn nhìn Lạc Chi Dương, ông ta suy nghĩ một lúc lâu,

đột nhiên cất tiếng gọi: "Phi Yến."

Mạnh Phi Yến ứng tiếng, ả đi ra, hết sức kính cẩn. Lại nghe Sở Không

Sơn bảo: "Ngươi ra dợt với hắn hai chiêu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.