LINH PHI KINH - Trang 1221

Tôn Chính Phương rầu rĩ nói: "Chỉ sợ không đủ thuyền bè."

Diệp Linh Tô bảo: "Quan thuyền kia há chẳng phải là thuyền sao? "

Tôn Chính Phương ú ớ, kinh hãi: "Cướp thuyền cuả quan binh à? Thật

quá sức hung hiểm, ai dám làm?"

"Ta sẽ làm!", Diệp Linh Tô cũng không thèm nhìn vào lão, cô ra lệnh,

"Ngũ Diêm sứ giả, hãy chọn nhiều người giỏi làm quân thủ hạ theo ta xông
ra đoạt thuyền."

Cô chỉ huy rất quyết liệt, tạo cảm giác yên tâm, tạo tin tưởng trong mọi

người.

Sở Không Sơn cất cao giọng, hồ hởi nói: "Tiểu nha đầu, chuyện đoạt

thuyền này coi mòi hay đấy, nhất định không thể thiếu lão phu."

Diệp Linh Tô đáp: "Sở tiên sinh chịu tương trợ, Diệp Linh Tô cầu còn

không được. "

Sở Không Sơn vuốt râu, ông mỉm cười, gật đầu lia lịa.

Diệp Linh Tô phát lệnh xong, cô dẫn đầu một đoàn gồm Sở Không Sơn,

Ngũ Diêm sứ giả cùng hơn trăm bang chúng, khởi động "Bảo Luân xa
thuyền" cùng một ít khoái thuyền, hạ thuỷ đi ngược sông. Lúc này thủy
quân cũng đã đến sát hải đảo, chúng thấy có người ra trận, bèn nã pháo, bắn
đá và tên nỏ hàng loạt, bang chúng bất kể nguy hiểm, chèo thuyền vọt
mạnh tới, song phương xông vào nhau, trong nháy mắt, chỉ còn cách xa
nhau không quá mười trượng.

Diệp Linh Tô rút kiếm, chặt đứt một đoạn cột buồm, cô dùng sức ném

nó xuống nước, lướt mình theo đứng bên trên, đưa khúc gỗ di chuyển thẳng
đến một cỗ thuyền địch. Đến gần kề, cô thét một tiếng, sử khinh công "Phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.