LINH PHI KINH - Trang 1255

trường âm luật, lời Hoàng Tử Trừng nhất định không dối, lão lập tức vuốt
râu, gật gù: "Nếu đúng như thế, tiểu đạo sĩ thật sự là thí sinh tuyệt hảo,
duyên do, Thái tôn là trữ quân, đã không làm thì thôi, làm là phải làm sao
cho kinh động lòng người, chỉ có thắng, không được phép thua, nếu thua,
sẽ rất ư khó coi"

Lúc lão hoàng đế nói câu này, đã chú mắt vô Lạc Chi Dương, không

phải không có nét uy hiếp. Ý tứ thật rõ ràng, Lạc Chi Dương đại biểu đông
cung tham dự đại hội, chỉ có thể thắng, không thể bại, nếu không thể đoạt
giải nhất, làm tổn thương uy vọng Thái tôn, việc xong, đem truy cứu, Lạc
Chi Dương nhất định không lối thoát.

Lạc Chi Dương tthan thầm "Xui xẻo quá", nhưng lại không thể không

đáp, hắn đành phải nói: "Bệ hạ yên tâm, Đạo Linh nhất định hết sức mà
làm." Vừa nói, hắn vừa nhìn sang, chợt thấy Chu Vi cũng đăm đăm trông
lại, ánh mắt đầy lo âu.

Lạc Chi Dương thấy ánh mắt đó,hắn bất giác mát lòng mát dạ, bao

nhiêu phiền muộn bỗng tiêu tan, mừng rơn: "Hay lắm, tuy cô đi lấy người
khác, trong tim vẫn còn để ý đến ta. Ta mà thua ở Lạc Đạo Đại Hội, nhất
định sẽ bị chặt đầu, ta mà chết, cô nhất định sẽ khóc, để cô khóc rống một
hồi, xem chừng lại hay."

Nghĩ vậy, bất giác hắn tự thương thân, bao nhiêu là chua xót ùa đến xâm

chiếm cõi lòng.

Chu Nguyên Chương náo loạn một hồi, lão thấy buồn ngủ, lập tức bãi

chầu, lệnh hồi cung, chư vương vẫn cứ bị cấm cưỡi ngựa, phải xếp hàng đi
bộ theo sau. Chu Duẫn Văn tiễn tổ phụ về tận cấm thành, y vừa phản hồi
đến thư phòng trong đông cung, đã đóng cửa phòng, lớn tiếng quát: "Hoàng
Tử Trừng, chủ ý ngươi là gì?" Hoàng Tử Trừng hỏi lại: "Điện hạ nói gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.