LINH PHI KINH - Trang 1257

Lạc Chi Dương thở dài: "Tiểu đạo chẳng nói gì được."

Chu Duẫn Văn nghe giọng lưỡi hắn không ổn, y bất giác trừng mắt vào

Hoàng Tử Trừng, nét trách cứ, có điều lời đã nói ra miệng rồi, không thể
vừa nhập trận đã đổi tướng soái, dù thắng dù thua, cũng chỉ có thể để Lạc
Chi Dương thử một lần.

Hoàng Tử Trừng cúi đầu cụp mi mắt, trong lòng lão mở cờ, Lạc Chi

Dương tham dự đại hội, nhất định thất bại, chỉ cần thua, Chu Nguyên
Chương tất nhiên hài tội, đến lúc đó, Lạc Chi Dương chết hay sống, khó
nói trước được.

Lão chắc mẩm sẽ đắc ý, Lạc Chi Dương lại cũng không hề tuyệt vọng,

Lạc Thiều Phượng xưa làm chức tế tửu, trông coi dàn nhạc triều đình, ông
chơi thông thạo các loại nhạc khí. Lạc Chi Dương là nghĩa tử, tuy không
theo kịp nghĩa phụ, nhưng cũng phải kém cỏi cho lắm. Mà lại còn những
mười ngày, ôn tập vài lần, chưa hẳn thất bại, chỉ cần vượt qua vòng thứ
nhất, các vòng kia, hắn thổi sáo, rẩ nhiều khả năng thắng.

Ba người đang bàn luận, có thái giám vào bẩm báo: "Cốc vương cầu

kiến."

Chu Duẫn Văn vừa nghe, vội nói: "Mời vào nhanh lên!"

Không bao lâu, có một nam tử trẻ bước vô, đích thị Cốc vương Chu

Luyện, hơn hai mươituổi, vai rộng, tay dài, người cao, gầy, cặp mắt sáng,
thỉnh thoảng lóe ra dăm tia quỷ mị.

Lạc Chi Dương từng nghe Đạo Diễn nói, Cốc vương thuộc phe đảng của

Thái tôn. Chẳng qua, Đạo Diễn vô cùng giảo hoạt, lời nói y chưa hẳn có thể
tin. Dù sao, Chu Duẫn Văn vừa giã từ Chu Nguyên Chương, Cốc vương đã
lần mò đến đông cung, hai người hẳn rất thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.