LINH PHI KINH - Trang 1308

"Thật sự là vậy.", Lạc Chi Dương gật đầu, "Thánh Thượng không sợ gì

khác, chỉ e Thường phu nhân xen vô quốc chính, chuyện cung nữ, chẳng
qua là mượn cớ thôi."

Đạo Thanh dòm dòm Lạc Chi Dương, bất giác nghĩ thầm: "Tiểu tử này

tuổi không nhiều, thế nhưng chuyện gì cũng thấu hiểu lí lẽ, chẳng trách hắn
đã được ngay cả Thánh Thượng cùng thái tôn trọng dụng, nếu lão thần tiên
bỏ đi và không trở lại, nửa đời còn lại của mình, mọi phú quý đều tuỳ thuộc
nơi hắn."

Nghĩ vậy mặt mày y hớn hở, tâng bốc: "Lão đệ văn hay võ giỏi, thật sự

là tài năng trị quốc, bằng vào nhãn quang kiến thức đó, thừa sức làm nên
chức trọng quyền cao."

Lạc Chi Dương nghe hắn thổi phồng, trong đầu lâng lâng đắc ý, có điều,

hắn xoay chuyển ý nghĩ, thấy những trò quyền mưu định kế này thật tàn
nhẫn ti tiện, tự mình có thể hiểu thấu, cũng không thấy con người mình
quang minh chính đại, hay là đúng như lời Tịch Ứng Chân, chen chân lâu
ngày trong cái môi trường quyền lực này, sẽ tự nhiên bị lún sâu xuống,
cũng sẽ trở thành loại tiểu nhân gian tà.

Nghĩ vậy, hắn buồn rầu, không vui. Đạo Thanh không hiểu tâm tư này

của hắn, cứ tiếp tục vỗ mông ngựa, đưa hắn lên tận trời xanh, y không
giống một quán chủ, mà thật như là người hầu cận của Lạc Chi Dương.

Tịch Ứng Chân thoái ẩn là đại sự, tin tức nhanh chóng báo vào cung.

Giữa khoảng trưa, thái giám đến triệu Đạo Thanh cùng Lạc Chi Dương tiến
cung.

Lạc Chi Dương ngoài mặt tuy dửng dưng, trong lòng cũng nao nao bất

ổn. Tâm tính Chu Nguyên Chương khó dò, ông ta trở mặt giết người chỉ
một cái nháy mắt, ông đối đãi công thần danh tướng còn như thế, lần này
vào hoàng cung, cũng không biết có thể giữ được tính mạng mà ra về hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.