LINH PHI KINH - Trang 1318

Lãnh Huyền hừ một tiếng, lão lườm lườm Lạc Chi Dương: "Cái thứ

chuột nhắt này cứ thậm thà thậm thụt, hổng dám đưa cái mặt thật ra. ". Lão
nói câu nói có ẩn ý khiến mọi người nghe mà hoang mang, Lạc Chi Dương
cũng kinh hãi đến rợn người, hắn tuy biết rõ lão thái giám không dám tố
giác mình, nhưng vì có tật giật mình, hắn mắng thầm: "Con mẹ nó lão gà
thiến, ta là chuột nhắt, ngươi chính là con của chuột, là cháu của chuột, ... ờ
nhưng mà không đúng, nếu hắn là con, là cháu mình, dòng họ Lạc của lão
gia chẳng phải sẽ không người nối dõi? Không ổn, không ổn, hắn ngay cả
làm chuột cũng không xong, cao tay lắm là làm cứt chuột."

Hắn trong đầu tính toán mắng chửi sao cho đúng, xong rôì bèn ghé mắt

trông sang, thấy Lãnh Huyền đầy vẻ chuyên chú, đang giỏng lỗ tai hướng
vào đại điện. Lạc Chi Dương trong lòng máy động, hắn cũng vận công lực
vô hai màng nhĩ, nhờ tu tập thần công, nhĩ lực siêu việt hơn người, ngay cả
không lập tâm nghe trộm, lời đối thoại trong điện vẫn chẳng sót một chữ
nào, đang tuôn vào hai lỗ tai.

--- hết chương 27 ---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.