LINH PHI KINH - Trang 1316

Chu Duẫn Văn trong lòng hồi hộp, y vội nói: "Tôn nhi nghĩ, Đạo Linh

tiên trưởng tuy tuổi nhỏ nhưng có thể nhận trách nhiệm lớn". Lạc Chi
Dương hoảng sợ, hắn trợn mắt ngó Thái Tôn, đầu óc rối beng.

Chu Nguyên Chương còn chưa nói, Yến vương bước ra, tâu: "Đạo Linh

sư đệ tuổi quá nhỏ, ít kinh nghiệm, trong khi người của Đạo giáo tông môn
đều là những bậc lão thành, chỉ sợ không chịu cho hắn điều quản."

Chu Duẫn Văn giận dữ, y hằn học lườm nguýt Chu Lệ. Con số đạo sĩ

trong thiên hạ thật lớn, tín đồ đến hàng ngàn vạn, nắm giữ được các đạo
tràng, là có trong tay một thế lực vô hình to tát, thảng hoặc chư vương áp
bức, Chu Duẫn Văn quyền vị không vững, nếu Lạc Chi Dương có thể nắm
Đạo giáo, có nhiều lực lượng phò đông cung Chu Duẫn Văn tính toán theo
ý mình, lại không biết Lạc Chi Dương là đạo sĩ giả hiệu, không đọc hơn ba
quyển Đạo kinh, chẳng học cho thông Đạo pháp, giao cho hắn đứng đầu
Đạo giáo, thật hẳng khác mời người mù đi xem hát tuồng, rủ kẻ điếc đi
nghe ngâm thơ, kể truyện.

Chu Nguyên Chương trầm ngâm một lúc, rồi ông gật đầu nói: "Lão Tứ

nói có lí, Đạo Linh tuổi nhỏ, ít kinh nghiệm, khó lãnh trọng trách. Lão Tứ,
ngươi nếu thấy có ai thích hợp, hãy viết một bản điều trần, ngày mai đưa
trẫm xem qua."

Yến vương vâng dạ, y quay sang đưa ánh mắt châm biếm nhìn Thái

Tôn, mặt tuy không cười nhưng đầy nét khoan khoái, khiến. Chu Duẫn Văn
càng thêm tức giận, Lạc Chi Dương cũng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm,
tưởng tượng đến quản lý một đoàn đạo sĩ, hắn không những đau đầu, ruột
gan cũng râm ran bèo bọt.

Chu Duẫn Văn trên mặt lúc đỏ ửng, lúc tái xanh, y bỗng nghiến răng,

nảy sinh ý ác độc, quỳ xuống trang trọng hành một lễ, giọng rắn rỏi:
"Hoàng tổ, tôn nhi có được nghe một ít lời đồn đãi, không dám giấu diếm,
muốn bẩm báo."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.