LINH PHI KINH - Trang 1321

Còn đang nghi hoặc, lão chợt nghe Yến vương mở miệng, chậm rãi nói:

"Thái tôn điện hạ, nếu có gì bất mãn ta, cứ đem đao thương kiếm kích minh
bạch mà bầm ta cho thi thể nát nhừ, nguỵ tạo lời đồn như thế, rốt cuộc là
muốn gì?"

Tuy y hết sức trấn định, cái giận dữ trong ngữ điệu lại không thể che

giấu được.

"Tứ hoàng thúc..." Chu Duẫn Văn khẩu khí yếu đuối, tựa hồ y đang co

đầu rụt cổ, "Xin hỏi một câu, thúc thúc ...có phải do chính Hiếu Từ hoàng
hậu sinh ra?"

Y còn chưa dứt lời, Yến vương giận dữ: "Láo xược, đồ con cháu vô tri,

nói xàm không biết ngượng, cái câu mất dậy đó mà ngươi cũng có thể đem
ra hỏi ư?"

Tấn vương vội khuyên nhủ: "Lão Tứ bớt giận, trước mặt phụ hoàng,

đừng làm loạn quy củ."

Chu Duẫn Văn chừng như có thót tim, y nói to: "Tam thúc, thúc thúc

không cần khuyên ta đừng sợ hắn. Đối với hắn, ta chỉ là thứ con cháu ngu
si, tại trước mặt ta, hắn có bao giờ giữ gìn quy củ? Ta thân là trữ quân,
giang sơn nặng gánh trên vai, tứ hoàng thúc tay cầm trọng binh, trấn thủ
bắc cương, cái thân thế của hắn rất quan hệ tới an nguy của xã tắc, ta phải
hỏi thẳng mặt hắn, hỏi rõ ràng đâu vào đấy. Tứ hoàng thúc, ta hỏi lần nữa,
ngươi có phải do chính Hiếu Từ hoàng hậu sinh ra?"

Yến vương lặng im, không trả lời, Chu Vi giọng nhút nhát, hỏi: "Thái

tôn điện hạ, chuyện này ... đâu có thể nói khơi khơi được?"

Chu Duẫn Văn đáp: "Thập tam cô là phận nữ nhi, xin đừng xen vô."

Chu Vi nói: "Ta... ta......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.