LINH PHI KINH - Trang 133

Chu Vi quýnh quáng đến độ suýt trào nước mắt: "Vậy ai có thể cứu

hắn?" Lãnh Huyền đáp: "Một là kẻ phát châm, người đó biết thực hư của
hai kình khí âm dương trong châm, hai là tiểu thái giám tự mình đẩy nó ra!"
Chu Vi hỏi ngay: "Tự hắn chữa cho chính hắn?" Lãnh Huyền đáp: "Như khi
ta uống nước, cái độ nóng lạnh của nước ta sẽ tự biết, nếu hắn là cao thủ
nội gia, dựa vào nội công thượng thừa, hắn có thể tự hóa giải kình lực trong
châm!"

Chu Vi lẩm nhẩm: "Thế nhưng hắn chẳng có nội công!" Lãnh Huyền

tiếp lời cô: "Vì thế, nên mới khó cứu!" Chu Vi cảm giác tay chân giá lạnh,
mắt chợt cay cay, cảnh sắc trước mặt cô bỗng nhoà đi.

Bên trong điện lặng ngắt một lúc lâu, Chu Nguyên Chương bỗng nói:

"Cái vụ này, cởi chuông phải do chính tay người buộc." Lãnh Huyền nhẹ
giọng: "Ý của Hoàng Thượng là?" Chu Nguyên Chương lạnh lùng nói:
"Thanh cung!" (ND: lục soát, kiểm tra toàn bộ cung cấm)

Lão hoàng đế chợt ngẩng cao đầu, cất tiếng sang sảng như sắt đá chạm

nhau: "Truyền ý chỉ của ta, toàn thể mọi người trong cung phải đến tụ tập
tại điện Thái Hòa, điều cấm quân vào cung lục soát, tìm tòi, không bỏ sót
một tấc đất nào, hừ, chỉ cần tóm được Trương Thiên Ý, là giải quyết xong
mọi chuyện!"

Chu Vi tim đập thình thịch, nếu thực sự Trương Thiên Ý còn trong cung

nội, một khi y bị bắt, những dối trá của cô tất nhiên bị phơi bày ra, khi ấy,
Lạc Chi Dương thể nào cũng chết. Thế nhưng nếu không bắt được Trương
Thiên Ý, Lạc Chi Dương cũng vẫn chẳng thoát chết. Cùng một lúc, cô bị
kẹt vào hai tình huống khó, lòng rối bời, cô chỉ đành đưa tay gạt nước mắt,
hạ thấp giọng nói: "Đa tạ phụ hoàng!" Chu Nguyên Chương lạnh lùng liếc
cô, không nói gì.

Lãnh Huyền cúi xuống, đưa ngón trỏ điểm nhẹ vào ngực Lạc Chi

Dương, gã bèn rên rỉ, đứng dậy. Chu Vi cả kinh hỏi: "Lãnh công công,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.