LINH PHI KINH - Trang 313

Lạc Chi Dương cả giận: "Mới học chút xíu, mày đã muốn thôi? Kiểu

như mày, học gì cho thành?"

"Học nhảy a!" Giang Tiểu Lưu cười hì hì, "Tao trời sanh hiếu động,

chọc trời khuấy nước tao làm được, đánh lộn đánh lạo tao chơi liền. Còn
mấy cái trò gẩy đàn, thổi sáo, thứ nhất hổng hợp tánh thô bạo của tao, thứ
nhì , nhiều rắc rối quá, cái gỉ đâu mà thổi thổi hít hít, nếu là thổi bong bóng
trâu, ha ha, tao là mần chơi một lúc hai cái liền"

Lạc Chi Dương hết khuyên lại mắng, ngay cả phùng mang trợn mắt lên

dọa, Giang Tiểu Lưu cũng chẳng chịu chú tâm mà học, hắn lại còn giỡn
giỡn, đem cây sáo thổi dọc như thổi ống tiêu, chọc cho Lạc Chi Dương giận
tới mức hai mắt trợn ngược, hận không đập được vào y một quyền đích
đáng.

"Thổi sáo chính là một cách luyện công!" Ý này đảo qua lộn lại trong

đầu Lạc Chi Dương, nhưng hắn lại khó mà giải thích cặn kẽ ra. Giang Tiểu
Lưu bô lô ba la, lắm mồm lắm miệng, chuyện bắt y phải giữ kín, không
được oang oang nói ra, là một cực hình với y, nếu cho y biết gốc gác của
'Chu Thiên Linh Phi khúc', sẽ không tránh khỏi tiết lộ bí mật, sẽ rước lấy
đại họa.

Giang Tiểu Lưu nghịch đến nhàm chán, viện cớ phiền muộn, y vứt cây

sáo sang một bên, chạy lên tầng trên kiếm trò đùa nghịch. Lạc Chi Dương
ngồi trong khoang, hắn lặng yên nghĩ ngợi, kim châm trục khỏi cơ thể, khí
huyết lưu thông lanh lẹn, một sướng khoái không nói được thành lời, bây
giờ hắn đã đắc tội cùng thầy trò Minh Đấu. 'Linh Phi kinh' còn cho qua, nếu
bị phát hiện đang giữ 'Kiếm Đảm lục' trong mình, đó mới là một nguồn tai
họa cực kỳ khủng khiếp. Nghĩ như thế, hắn đem 'Phi Ảnh Thần Kiếm phổ'
thầm học thuộc lòng vài lần, ghi nhỡ cặn kẽ trong đầu xong, hắn đem xé
vụn quyển sách, vò lại thành một cục, đem lên tầng trên, kiếm chỗ vắng vẻ
vứt xuống biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.