LINH PHI KINH - Trang 368

"Thật sự thì có một cách", lão nông chậm rãi giải thích, "Mỗi buổi sáng,

Tiêu lão tam đều phải đi khắp chốn đổi thùng, lấy phân và nước tiểu về bón
cây, hắn có một cái thẻ bài, cho phép hắn tự do ra vào nhà xí của các chi
lưu."

Lạc Chi Dương tìm đến Tiêu lão tam, tạo vẻ mặt nghiêm trang, mượn

thẻ bài, nói là muốn thay lão ta đi đổi thùng một bữa, đồng thời có dịp
ngắm xem phong cảnh trên đảo. Tiêu lão tam ngần ngừ một chút, nói: "Lạc
lão đệ, ngươi đi đổi thùng thay ta, vốn là chuyện tốt, nhưng có một điều
này cần nói cho rõ đã, bọn ta là phu phen tạp dịch, học võ tuyệt đối nghiêm
cấm. Nếu ngươi muốn đi, hãy ghi nhớ lời ta nói đây, thấy người các chi
phái tập võ, phải lập tức tránh xa, bằng không, bị họ đánh cho gẫy tay gẫy
chân, khoét mất đi hai mắt, đừng trách lão ca ca ta không nhắc nhở ngươi."

Lạc Chi Dương thấy không đúng lý: "Cái chó má võ công gì, mới chỉ

xem qua bằng hai mắt mà đã có thể học được?"

Tiêu lão tam biến sắc, lão nhìn nhìn bốn phía, đè thấp giọng: "Lạc lão

đệ, ngươi cùng ta thân là tạp dịch, hết thảy mọi chuyện đều phải răng rắc
tuân theo luật lệ. Ngươi nếu không ưng, ta không dám cho ngươi mượn thẻ
bài đâu."

Lạc Chi Dương vội cười mơn: "Tiêu lão ca, ta vâng lời ông, ngay cả khi

bọn hắn phóng một cái rắm, ta cũng lặn đi cho thật xa, thật xa."

Tiêu lão tam ha hả cười, lấy thẻ bài ra giao cho Lạc Chi Dương.

Sáng sớm hôm sau, Lạc Chi Dương chọn hai cái thùng gỗ, đầu đội một

cái nón rộng vành, đeo theo một cái gáo nhỏ, thả bước dài, nhắm hướng tây
mà đi. Trên đường, bọn đệ tử Đông Đảo trông thấy hắn đều hè nhau bịt
mũi, tránh thật xa. Lạc Chi Dương khoái chí trong lòng, hắn cố ý chen chân
đi lẫn vô trong đám, khiến bọn chúng ngoác mồm ra mả chửi rủa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.