LINH PHI KINH - Trang 369

Lạc Chi Dương chỉ cười vang, hắn rập rềnh gánh đôi thùng phân, đủng

đỉnh vừa đi vừa ngắm cảnh, bỗng thấy hiện ra một loạt lầu các xây dựng
dựa lưng vào sườn núi, đâu mặt ra biển bên dưới, một con đường nhỏ vòng
vèo uốn lượn, nối liền các tòa lầu với nhau.

Lạc Chi Dương theo các bậc đá đi lên, tới trước Phi Kình các, hai đệ tử

canh cửa xét qua thẻ bài, chúng không lên tiếng, phất tay ra hiệu cho phép
hắn vào.

Lạc Chi Dương tìm được nhà xí, vừa giả dạng gom phẩn vô thùng, hắn

vừa đưa mắt dõi nhìn địa hình chung quanh, thấy quá nhiều phòng ốc, nhà
cửa, muốn tìm Giang Tiểu Lưu thật không dễ. Nghĩ vậy, hắn chợt động
tâm, lấy sáo ngọc ra thổi lên một đoạn của bài 'Hóa Lang nhân', vốn là bài
hát rao của bọn hàng rong, sau được đem phổ nhạc, khúc điệu nghe thật
hoạt kê, thật tức cười. Ngày trước, mỗi lần Lạc Chi Dương đi tìm Giang
Tiểu Lưu, hắn đều đứng ngoài hàng rào mà thổi khúc nhạc này, chẳng mấy
chốc, Giang Tiểu Lưu sẽ tự mình đi ra cửa, đến gặp hắn.

Thổi được một lúc, vẫn chưa có động tĩnh gì, hắn đang muốn tấu thêm

lần nữa, bỗng thấy nơi góc tường, một người mặt mày bầm dập đang từ đấy
đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.