LINH PHI KINH - Trang 408

"Ồ... Đến hừng đông mới rõ....", nói đến đấy, Diệp Linh Tô lại nổi cơn

ho. Lạc Chi Dương vội hỏi: "Diệp cô nương, cô bị thương à"

Diệp Linh Tô không đáp, chỉ vì không ngăn được cơn ho.

Lạc Chi Dương chăm chú nhìn cô gái, ngoài phần cảm kích, hắn còn có

thương tiếc, hắn suy nghĩ, phân vân không biết phải nói gì. Bỗng chợt nghe
tiếng Minh Đấu chậm rãi truyền đến: "Diệp sư điệt, Minh mỗ thật sự thấy
kỳ quái vô cùng, sư điệt đường đường là đệ tử chính tông, tại sao cứ mãi đi
che chở một đứa phu tạp dịch? Chẳng lẽ lại là cháu với nó thật sự có dan
díu à?"

Diệp Linh Tô quá tức giận, nói: "Nói nhăng nói càn! Ai... ai ... mà dan

... dan ", nói đến đấy, cô khích động quá không kềm nổi, lại phát lên một
tràng tiếng ho hắng.

Minh Đấu nghe tiếng ho sặc sụa, lão chỉ hận không thể chạy vọt ngay

vào trong động, nhưng lại e đây là kế dụ địch của Diệp Linh Tô, lão cố dằn
lòng, cười cười: "Hảo điệt nữ, nếu cháu không tình ý gì, cớ sao lại cực nhọc
đi bán mạng giúp nó? Tên tiểu cẩu họ Lạc đã vũ nhục ta quá xá chừng, ta là
chỉ tìm hắn tính sổ, ta chẳng có giây giưa gì tới cháu hết. Cháu cũng biết
cái lợi hại của chưởng lực trong 'Kình Tức công', nếu cháu không được
chữa trị kịp thời, e rằng hậu hoạn vô cùng."

Con tim Lạc Chi Dương đập nhanh hơn lên, tới nước này, cái sống còn

cuả hắn chỉ dựa vào quyết dịnh của Diệp Linh Tô, lại nghe Diệp Linh Tô
liên tục ho hắng, hắn bất giác nắm chặt hai nắm đấm, lòng bàn tay rịn mồ
hôi lạnh.

DiệpLinh Tô ho một tràng dài, rồi cô bỗng chậm rãi nói: "Minh Đấu,

ông có gan thì cứ tiến vào đây, nếu không, ông cứ chờ đó, tảng sáng, tôi sẽ
đến trước đảo vương trình báo mọi tội trạng cuả ông."

Minh Đấu cười, hỏi: "Ta đã làm gì nên tội?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.