LINH PHI KINH - Trang 559

Thi Nam Đình rú thảm một tiếng, thân mình ông bật tung ra đàng sau

hơn một trượng, mồm miệng bê bết máu, ông ta đà ngất xỉu.

Sau một tích tắc im lìm, từ đám đông, Hoa Miên lướt vào, bà nâng Thi

Nam Đình dậy, thấy hai mắt ông nhắm nghiền, hơi thở mong manh, khi
thăm dò mạch cổ tay thì thấy khí huyết trong ông ta rối loạn. Bà vội lấy từ
trong tay áo ra một lọ thuốc nhỏ, trút ra một hoàn thuốc màu vàng, nhét
nhanh vào miệng Thi Nam Đình, rồi dùng chân khí đưa nó xuống, động tác
cực nhanh nhẹn.

Tăng bào Xung đại sư rách nát nhiều chỗ, sớm đã có tùy tùng đưa tới

một cái áo khác, lão mặc nó trùm ra bên ngoài bộ kia, rồi ngoác miệng
cười, nói: "Thiện tai, thiện tai, có hơi mạnh tay một chút, cái đó phải đổ
thừa nơi võ học Thi tôn chủ tinh xảo, nếu ta không dùng hết sức, là đã
chẳng thể nào đối phó cho được."

Mắt hạnh của Hoa Miên nhìn toé lửa vào lão, không dằn nổi cơn giận,

Dương Phong Lai nhảy ào từ trong đám đông ra, hằn học nói: "Bớt nói
nhảm đi, người kế tiếp bên các các ngươi là ai?"

Xung đại sư cười cười: "Trận vừa rồi, bên ta đưa người ra trước, theo lẽ

công bằng, đến phiên bọn ngươi cử người mới là đúng"

Hoa, Dương hai người đều hoảng, những tính toán lúc trước giờ đây

hỏng bét, Hoa Miên tức giận, bà nghiến răng, cười gằn: "Đại hòa thượng,
ngươi còn mặt mũi nào mà nói đến hai chữ ‘công bằng'?"

Xung đại sư cười cười, đáp: "Bần tăng luôn luôn công bằng, nửa tháng

trước đây, tại phủ Gia Định, có người đánh ta một quyền, ta cũng đánh trả
lại nó một quyền, đâu dè nó không kham nổi, đã chết đứ đừ ngay tại chỗ,
chỉ là theo lẽ công bằng, ta thấy cũng không có gì phải áy náy!"

Lời này không giấu giếm ý đồ doạ nạt, Hoa Miên cố dằn, hỏi lại:

"Ngươi cứ ra tay là giết người, đả thương người, vậy làm đệ tử nhà Phật ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.