LINH PHI KINH - Trang 566

Chiêu thức đến nhanh như sấm sét chớp giật, Trúc Nhân Phong mà

không phản công, coi như con mắt trái sẽ hỏng. Trong nguy cấp, y bất chấp
ước hẹn, hai tay y đồng lúc vung ra, dùng công phu "Vô Hình nỗ" phóng ra
những mảnh đồng với sức đi dũng mãnh tựa hồ chúng được bắn bằng nỏ
cứng, đưa chúng ập tới Hoa Miên với khí thế sắc bén, khiến bà dù dự đoán
trước được đòn đó, để chống đỡ màn ám khí dầy đặc, Hoa Miên đành phải
đưa bàn tính quét rơi những mảnh đồng ấy xuống đầy đất.

Không làm thì thôi, đã ra tay rồi, Trúc Nhân Phong thét lớn một tiếng, y

nhảy vọt lên, tung song chưởng liên tục bổ vào Hoa Miên. Đám đông thấy
y bội ước, thảy đều rần rần buông lời chế nhạo. Trúc Nhân Phong da mặt
thật dầy, làm như hai tai không nghe gì, y hung hăng tấn công tới tấp.

Dương Phong Lai tức muốn nổ ruột, lão lớn tiếng hét ầm: "Làm cái gì

vậy? Đệ tử Yến Nhiên sơn lời nói như cứt, hả miệng thấy thúi hoắc còn hơn
đánh rắm, đúng không?"

Xung đại sư cười: "Dương tôn chủ mắng thiệt đúng, Trúc Nhân Phong

ăn lời nuốt lời như vậy, đúng là cực kỳ vô sỉ."

Dương Phong Lai chớp chớp mắt, bảo: "Một khi y làm vậy, trận này coi

như bên bọn ngươi thua."

Xung đại sư lắc đầu: "Hắn là hắn, ta là ta, ngàn vạn lần không thể cộp

vào chung một giỏ được. Trò 'đoán vật' là do Nhân Phong ưng chịu, ta đâu
có đáp ứng."

Dương Phong Lai cả giận nói: "Đồ lừa trọc, ngươi giở trò vô lại, không

biết ngượng sao?"

Xung đại sư vẫn cười cười: "Trò vô lại là chuyện Trúc Nhân Phong làm,

đâu có mắc mớ gì tới bần tăng?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.